Teya Salat
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Quyền Năng - Powers

» Thể loại: Tiểu Thuyết

» Đăng lúc: 16:57 06/10/2013
» Lượt xem: 6206
↓Xuống cuối trang↓


Ngày 4 tháng Tư,

Wilf không dự buổi họp mặt của nhóm Đọc Sách vì một thân chủ lớn tuổi của anh bị tai biến mạch máu não. Do đó mình phải viết vài hàng cho anh. Cố làm ra vẻ hối lỗi nhưng không quá nhún nhường. Chưa bao giờ có một điều khiến mình day dứt đến thế. Không phải lá thư, mà chuyện mình làm.

Ngày 12 tháng Tư

Trưa nay khi mở cửa mình có nỗi ngạc nhiên lớn nhất cuộc đời trẻ dại của mình. Bố mới về đến, đang ngồi tại bàn chờ dùng bửa chính và Wilf đứng đấy. Wilf không bao giờ trả lời thư của mình, mình ngỡ rằng anh ấy vĩnh viễn ghê tởm mình và trong tương lai, mình chỉ còn cách tỏ ra khinh khỉnh đối lại, vì mình chẳng có chọn lựa nào khác.

Anh hỏi có phải anh làm gián đoạn bửa ăn của mình?

Đương nhiên là không, vì mình đã quyết tâm nhịn bửa ăn chính cho đến khi sụt được 2 kí rưởi. Trong lúc Bố và bà Box ăn, mình chỉ cần lui về phòng riêng, đọc Dante.

Mình nói, không ạ.

Anh ấy nói, thế cô có muốn dạo mát với tôi không? Chúng ta có thể ngắm băng tan trên sông. Anh ấy tiếp tục nói, giải thích rằng gần như suốt đêm anh không ngủ được, và vì sẽ phải mở cửa phòng mạch vào một giờ chiều, anh ấy không đủ thời gian để ngủ trưa, như thế không khí trong lành sẽ làm cho anh ấy tỉnh táo. Anh ấy không nói tại sao lại thức khuya, nên mình đoán có lẽ có em bé mới sanh và anh ấy nghĩ rằng có thể mình sẽ xấu hổ nếu anh ấy nói với mình về chuyện ấy.

Mình nói mình vừa bắt đầu giờ đọc sách của hôm nay.

"Cho Dante nghĩ xã hơi một chút," anh ấy nói.

Thế nên mình lấy áo khoác, thưa với Bố rồi hai đứa ra khỏi nhà và ngồi vào xe của anh ấy. Hai đứa lái đến North Bridge nơi có một đám đông, phần lớn đàn ông và thanh niên đang giờ nghĩ trưa, tụ tập ở đó ngắm băng. Năm nay không có nhiều tảng băng to vì mùa đông tới quá trễ. Nhưng vẫn có một số ít, vướng lại, quấn quanh chân câu, nước chảy cuồn cuộn, ào ạt như những dòng suối ở giửa. Chẳng có gì để làm, ngoại trừ đứng như bị hớp hồn, chân lạnh cóng. Có lẽ băng đang tan nhưng mùa đông chưa bỏ cuộc và mùa xuân dường như mịt mùng xa lắc. Mình không hiểu tại sao có những người có thể thích thú đến độ đứng đó ngắm nhìn hàng giờ liền.

Cũng như mình, chẳng bao lâu Wilf đã chán. Hai đứa trở ra xe và không nói gì với nhau cho đến lúc mình đánh bạo hỏi anh có nhận được thư của mình không?

Anh ấy nói vâng anh có.

Mình nói mình thưc tình cảm thấy mình là môt con ngốc vì những gì mình đã làm ( đúng thế, chỉ có điều mình ra vẻ ân hận nhiều hơn cảm nghĩ thật của mình)

Anh ấy trả lời, "Ô, chẳng sao đâu."

Anh ấy lùi xe, quành về thành phố và nói, "Anh hy vọng có thể hỏi cưới em. Chỉ khác một điều là anh không định cầu hôn như thế này. Anh định sẽ kéo dài thêm một lúc. Cho đến khi có khung cảnh thích hợp hơn."

Mình nói, "Anh định hỏi nhưng bậy giờ thì không? Hay anh vẫn còn muốn hỏi?"

Mình xin thề mình nói thế không phải để thúc đẩy, khuyến khích. Mình chỉ muốn mọi sự được minh bạch
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,3,4,[5],6,7,31 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Quyền, Năng, Powers, Tiểu, Thuyết, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Sự Trả Thù Của Bố Già
icon Percy Jackson - Kẻ Cắp Tia Chớp - Tập 1
icon Bản báo cáo tình yêu
icon Bà xã chớ giở trò
icon Bắt Lửa - Catching Fire
icon Húng Nhại - Mockingjay
icon Vương quốc của những giấc mơ
1234...678»
» Online: 1
» Trong ngày: 6
» Tổng: 6206 - Load: 0.0001s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>