Vị Elder lắc đầu. "Tôi không nghĩ thế."
"Thậm chí cả ông. Ông nghĩ ai đã khuyến khích bạn ông Saint - Germain đánh cắp ngọn lửa từ ông, ai đã dạy cậu ta bí mật của lửa?"
Vị Elder mở miệng định nói nhưng lại thôi.
"Người đàn ông với một bên tay móc câu đó đã nói với tôi là ông ta đã ở đó từ lúc mọi việc bắt đầu cho tới phút chót." Perenelle nhoài người lên. "Ông cũng ở đó, Prometheus; ông đã ở Danu Talis trong Trận Chiến Cuối cùng. Ông ta tuyên bố rằng ông ta ở đó - ông phải gặp ông ta rồi.
Prometheus chậm rãi lắc đầu. "Tôi không nhớ nổi ông ta." Ông cười buồn bã. "Cái đầu lâu pha lê đã ăn mất những ký ức khai sơ nhất của tôi. Tôi xin lỗi, NỮ phù thủy, nhưng tôi không nhớ gì về Người đàn ông tay móc câu đó." Nụ cười ông nhạt dần và trở nên cay đắng. "Nhưng cũng có quá nhiều thứ về hồi đó khiến tôi bối rối từ trước khi cái đầu lâu cướp đi ký ức của tôi."
"Ông có nhớ gì về một người đàn ông mắt xanh có móc câu bạc thay cho bàn tay trái không?"
Prometheus lắc đầu. "Tôi xin lỗi. Tôi nhớ khuôn mặt những hảo hữu tôi đã mất, dù không nhớ ra tên họ. Tôi nhớ những người chống lại tôi, những người tôi đã giết." Ông nhíu mày và giọng ông bỗng nhẹ nhàng và có vẻ xa xăm. "Tôi nhớ những tiếng la hét, âm thanh của những trận chiến, tiếng kim loại va vào nhau, mùi của phép thuật cổ xưa. Tôi nhớ có thời lửa trên thiên đường... và rồi thế giới tách lìa ra và biển xâm lấn vào.
"Ông ta ở đó."
"Đó là Trận Chiến cuối cùng, Nữ Phù thủy ạ. Ai cũng ở đó."
Perenelle ngồi lại chỗ ngồi. "Khi tôi gặp ông ta lần đầu, tôi không hơn một đứa trẻ là bao. Tôi đã hỏi tên ông ta là gì. Ông ta nói tên là Marethyu," bà nhẹ nhàng nói.
"Đó không phải một cái tên. ĐÓ là một danh hiệu: có nghĩa là Thần Chết. Những cũng có thể là "người," vị Elder dịch ngôn ngữ cổ ra.
"Tôi nghĩ ông ta là một Elder..."
Prometheus nhíu mày, đột nhiên ký ức khiến ông kinh ngạc. Những ngón tay ông nắm chặt lấy ghế. "Marethyu," ông lẩm bẩm gật đầu. "Thần chết."
"Ông nhớ ra à?"
"Ông lắc đầu. "Một mảnh ký ức thôi. Marethyu không phải người của chúng tôi. Ông ấy không phải Elder hay Thế hệ Kế tiếp, không phải Archon hay Người cổ đại. Ông ấy đã là - là - một thứ gì đó hơn hoặc kém hơn chúng tôi. Tôi tin ông ấy là người." Prometheus buông tay và đặt đôi tay to bè lên vô lăng. "Bà muốn đi đâu hả Nữ Phù thủy?"
"Đưa tôi tới chỗ Tsagaglalal."
CHƯƠNG TÁM
"Ôi mèn ơi, dưới này hôi quá." Billy the Kid khịt mũi. "Ý tôi là hôi thực sự ấy." Cậu ta ấn hai đầu ngón tay vào hốc mắt đang chảy nước và lại hắt hơi lần nữa.
"Thật ra cũng không phải quá tệ đau. Tôi còn ngửi thấy tệ hơn," Niccolo Machiavelli nhẹ nhàng nói.
Hai người đàn ông đang đứng trong đường hầm bên dưới nhà tù Alcatraz. Nước nhỏ giọt từ xà lim và những những con sóng nhỏ đập nhè nhẹ vào mặt cá chân họ. Không khí có mùi cá ươn và mùi rong biển hôi hám, trộn với mùi phân chim hăng hăng và mùi a xít của phân dơi. Ánh sáng duy nhất chiếu từ trên đầu họ, chỉ là một vùng màu xanh đối nghịch với màu đen thăm thẳm.