Và một số người khác, như Nicholas và Perenelle, đã tự mình khám phá ra cách trở thành bất tử. Nhiều thiên niên kỷ trôi qua, những bí mật của thuật giả kim đã được khám phá, mất đi, rồi lại khám phá không biết bao nhiêu lần. Một trong những bí mật vĩ đại nhất của thuật giả kim là công thức bất tử. Và tất cả thuật giả kim-có thể ngay cả khoa học hiện đại-đã có một nguồn gốc duy nhất: Cuốn sách Pháp sư Abraham.
Rồi lại có những người được tặng món quà bất tử. Đây là những người, hoặc vô tình hoặc cố Ý, đã lọt vào tầm chú Ý của người này người khác trong số các Elder là những người còn sót lại trong thế giới này sau sự Biến mất của hòn đảo Danu Talis. Các Elder luôn tìm những người có khả năng ngoại cảm hoặc bất thường nào để đào tạo cho mục đích của họ. à để đáp lại công lao phục vụ, các Elder ban tặng cho những người đi theo họ quyền được kéo dài cuộc sống. Đó là một món quà rất ít người có thể từ chối. Đó cũng là một món quà đảm bảo lòng trung thành tuyệt đối và kiên định... bởi vì nó có thể bị lấy đi nhanh như khi được ban tặng. Nicholas biết rằng nếu ông gặp loại người bất tử này ở Paris-ngay cả khi ông đã từng quen biết họ trong quá khứ-thì khả năng vẫn có một nguy hiểm đích thực đó là họ đang phục vụ cho các Elder Bóng tối.
Ông đi ngang qua một tiệm video mở cửa suốt đem đang quảng cáo là có Internet tốc độ cao, ông chú Ý đến một tấm biển đặt trong cửa sổ, được viết bằng mười thứ tiếng: ĐIỆN THOẠI NỘI ĐỊA VÀ QUỐC TẾ. GIÁ RẺ. Đẩy cửa bước vào, ông chợt hít phải mùi chua của những thân hình không tắm, mùi dầu thơm đã phai, mùi thức ăn mỡ màng và mùi ozone của quá nhiều máy tính nêm chặt vào với nhau. Cửa tiệm bận rộn một cách đáng ngạc nhiên: một nhóm sinh viên có vẻ như đã thức suốt đêm tụ tập quanh mấy chiếc máy tính đang hiển thị logo của trò chơi World of Warcraft, hầu hết các máy tính khác đã có những cháng trai cô gái trẻ chiếm rồi, những gương mặt nghiêm trang đang dán mắt chăm chú vào màn hình. Khi bước trên lối đi đến quầy ở cuối tiệm, Nicholas có thể thấy hầu hết những người trẻ này đang sử dụng thư điện tử hoặc nhắn tin tức thì. Ông nhếch mép cười; chỉ mới vài ngày trước, Josh đã mất cả tiếng đồng hồ để giải thích cho ông sự khác nhau giữa hai phương thức giao tiếp này. Thậm chí Josh còn cho ông xem một tài khoản thư điện tử riêng của cậu-mà ông ngờ rằng cậu chẳng bao giờ dùng đến-tuy vậy ông có thể thấy được một công dụng cho các chương trình nhắn tin tức th
Cô gái người Trung Quốc đằng sau quầy mặt một bộ quần áo tả tơi và te tua mà Nicholas nghĩ đã đến lúc thích hợp để cho vào sọt rác, nhưng ông lại đoán có lẽ nó cũng tốn kém lắm. Cô gái trang điểm toàn những thứ giống như người Gô-tích và lúc Nicholas bước đến bên chiếc bàn làm việc thì cô đang bận sơn móng tay.
"Ba euro cho mười lăm phút, năm cho ba mươi, bảy cho bốn mươi lăm, mười cho một tiếng," cô nói một mạch bằng thứ tiếng Pháp quá tệ và không hề nhìn lên.
"Tôi muốn gọi điện thoại quốc tế."
"Tiền mặt hay thẻ tín dụng?" Cô ta vẫn không ngẩng đâu lên, và Nicholas để Ý thấy cô đang sơn đen móng tay không phải bằng nước bóng mà là bằng một cái bút nỉ.