Hồi đó họ đã bị bắt. Việc trốn thoát bây giờ không dễ dàng gì. Paris đã thay đổi hoàn toàn. Khi Nam tước Haussumann thiết kế lại Paris vào thế kỷ mười chín, ông ta đã phá hủy một phần lớn các khu vực thuộc thời Trung cổ của thành phố, một thành phố mà Flamel đã từng thuộc nằm lòng. Những nơi ẩn náu và các ngôi nhà gác mái ẩn khuất, tất cả đã biến mất hết. Đã có một thời ông biết từng con phố và ngõ hẻm, từng ngóc ngách ngoằn nghèo và khoảng sân kín đáo của Paris; còn bây giờ ông chỉ như một khách du lịch trung bình.
Và đúng vào lúc này, không chỉ có mình Machiavelli truy đuổi họ, mà toàn bộ lực lượng cảnh sát Pháp cũng đang canh chừng. Và Dee lại đang trên đường đến đây. Dee, như Flamel biết rõ, có khả năng phán đoán mọi chuyện. Nicholas hít thở trong bầu không khí mát lạnh trước giờ rạng đông của Paris và liếc nhìn chiếc đồng hồ số rẻ tiền ông đeo nơi cổ tay trái. Nó vẫn chỉ giờ Thái Bình Dương, tám giờ hai mươi tối, nghĩa là-ông làm một bài toán nhanh trong đầu-bây giờ là năm giờ hai mươi sáng tại Paris. Ông thoáng nghĩ đến việc chỉnh đồng hồ theo giờ GMT, nhưng nhanh chóng quyết định ngược lại. Một hai tháng trước, khi ông thử chỉnh lại đồng hồ theo chế độ tiết kiệm pin vào ban ngày, nó đã nỗi khùng kêu bíp bíp và chớp nháy liên tục. Ông đã vật lộn với nó cả tiếng đồng hồ vẫn không xong; trong khi Perenelle chỉ mất ba mươi giây đễ sửa được nó. Ông chỉ đeo nó vì nó có chức năng đếm ngược giờ. Mỗi tháng, khi ông và Perenelle pha chế một liều thuốc bất tử, ông chỉnh đồng hồ bắt đầu đếm từ 720 giờ và để nó đếm ngược xuống đến số không. Nhiều năm trôi qua, họ khám phá ra rằng thuốc được tính theo chu kỳ trăng và kéo dài đại khái khoảng ba mươi ngày. Sống trong một tháng đó, họ già đi chầm chậm, hầu như không nhận thấy, nhưng khi họ uống thuốc vào, tác dụng của quá trình làm già đi nhanh chóng được đảo ngược lại-tóc họ đen ra, những vết nhăn mờ đi rồi biến mất, những chỗ khớp đau nhức và cơ bắp cứng nhắc mềm dẻo lại, tầm nhìn và sức nghe trở nên sắc sảo.
Không may, không thể sao chép lại một công thức nào; mỗi tháng có một công thức riêng, mỗi công thức chỉ làm được một lần. Cuốn sách của Pháp sư Abraược viết bằng một ngôn ngữ có trước khi có loài người, và bằng một kiểu chữ biến đổi liên tục và luôn chuyển động, vì vậy toàn bộ thư viện kiến thức được giữ bên trong tập sách thanh mảnh này. Nhưng cứ mỗi tháng, trên trang bảy của tấm bản thảo bọc đồng ấy, bí mật của Cuộc Sống Bất tử hiện ra. Những con chữ lúc nhúc đưng yên chưa đầy một giờ rồi lại biến đổi, xoắn vặn và chảy rỉ ra mất.
Một lần và chỉ duy nhất một lần đó Flamel đã thử dùng một công thức hai lần, quả thực là nó làm tăng tốc quá trình già nua. Cũng may là Nicholas chỉ mới nhắp một chút thứ thuốc không màu, trông hoàn toàn bình thường đó thì Perenelle để Ý thấy các đường chỉ xuất hiện quanh mắt và trên trán ông, rồi từng sợi râu rụng xuống khỏi mặt ông. Bà liền hất chiếc cốc ra khỏi tay ông trước khi ông kịp uống thêm một ngụm nữa. Tuy vậy, những đường này hằn mãi trên mặt ông, và bộ râu dày dặn ông từng rất tự hào nay không bao giờ còn mọc lại như trước được nữa.