Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Húng Nhại - Mockingjay

» Thể loại: Tiểu Thuyết

» Đăng lúc: 14:50 04/12/2013
» Lượt xem: 308491
↓Xuống cuối trang↓


“Thử nói lại câu đó nào,” Cressida bảo. “Quận 13 vẫn còn, bình an và tôi cũng vậy.”

Tôi hít một hơi, cố dồn không khí xuống cơ hoành. “Quận 13 vẫn còn và tôi...” Không, nhầm rồi.

Tôi thề rằng mình vẫn ngửi thấy mùi hoa hồng thoang thoảng.

“Katniss à, nốt câu này thôi là hôm nay cô xong việc. Tôi hứa đấy,” Cressida nói. “Quận 13 vẫn còn, bình an, và tôi cũng vậy.”

Tôi lắc tay để thả lỏng cơ thể. Đặt nắm tay lên hông. Rồi buông xuống bên mình. Nước bọt túa ra đầy miệng với tốc độ nhanh đến nực cười và tôi cảm thấy gây gây buồn nôn nơi cuống họng. Tôi nuốt mạnh, hé môi đẩy câ nói ngớ ngẩn đó ra ngoài cho xong để còn trốn vào rừng và... đúng lúc ấy thì tôi bật khóc.

Không thể nào làm Húng nhại. Không thể nào nói trọn vẹn dù chỉ một câu này. Vì giờ tôi biết mình có nói gì cũng khiến Peeta bị giận cá chém thớt. Khiến cậu bị tra tấn. Nhưng điểm đến cuối cùng không phải là cái chết, không, được thế đã tốt. Snow chắc chắn sẽ cho cậu sống không bằng chết.

“Cắt,” tôi nghe Cressida khẽ nói.

“Cô ấy sao vậy?” Plutarch thì thào hỏi.

“Cô ấy đã phát hiện ra Snow lợi dụng Peeta,” Finnick đáp.

Có gì đó nghe như tiếng thở dài cùng chung nỗi niềm thương tiếc phát ra từ nhóm người xếp theo hình bán nguyệt đang dãn ra trước mặt tôi. Vì giờ tôi đã biết điều đó. Vì sẽ chẳng còn cách nào để tôi không biết được nữa. Vì hơn cả cái thế bất lợi quân sự do việc mất Húng nhại gây ra, tôi đã suy sụp.

Vài đôi cánh tay sẵn sàng ôm tôi. Nhưng cuối cùng, người duy nhất mà tôi thực lòng muốn ai ủi mình lại là Haymitch, bởi ông cũng yêu quý Peeta. Tôi bước lên tìm ông, ông nói gì đó như tên ông và rồi ông ở đó, ôm tôi vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng. “Không sao. Sẽ không sao đâu, cháu ngoan.” Ông đỡ tôi ngồi xuống dọc một cây cột cẩm thạch gãy đổ, vẫn vòng tay quanh người tôi trong khi tôi nức nở.

“Cháu không làm thế được đâu,” tôi nói.

“Ta biết,” ông đáp.

“Cháu chỉ nghĩ đến... những gì ông ta đang làm với Peeta... bởi vì cháu là Húng nhại!” tôi bật nói.

“Ta biết.” Cánh tay Haymitch lại siết chặt tôi hơn.

“Bác thấy rồi chứ? Cậu ấy hành xử kỳ quặc thế nào? Chúng... đang làm gì cậu ấy?” Tôi hớp hớp không khí giữa những hồi nức nở, nhưng vẫn cố nói được ra câu cuối cùng.

“Tại cháu!” Rồi tôi lên cơn kích động, rồi một mũi tiêm được cắm ngay vào tay tôi và tôi chìm vào vô thức.

Dù họ tiêm cho tôi thứ gì chăng nữa thì nó hẳn rất mạnh, vì tôi đã mê mệt trọn một ngày mới tỉnh. Dù vậy giấc ngủ của tôi cũng chẳng bình yên. Tôi có cảm giác như đang thoát ra khỏi hàng đống những nơi tăm tối ma ám mình phải đơn độc đi qua. Haymitch ngồi trên chiếc ghế bên giường tôi, da dẻ nhợt nhạt, mắt đỏ ngầu. Tôi nhớ đến Peeta và lại bắt đầu run rẩy.

Haymitch nhoài tới bóp vai tôi. “Ổn cả rồi. Chúng ta sẽ tìm cách cứu thoát Peeta.”

“Gì cơ?” Nghe mà chẳng hiểu gì.

“Plutarch sẽ cử đội giải cứu đi. Ông ta có tay trong. Ông ta tin rằng chúng ta có thể mang Peeta sống sót trở về,” ông nói.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,80,81,[82],83,84,150 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Húng, Nhại, Mockingjay, Tiểu, Thuyết, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Sự Trả Thù Của Bố Già
icon Percy Jackson - Kẻ Cắp Tia Chớp - Tập 1
icon Bản báo cáo tình yêu
icon Bà xã chớ giở trò
icon Bắt Lửa - Catching Fire
icon Húng Nhại - Mockingjay
icon Vương quốc của những giấc mơ
1234...678»
» Online: 1
» Trong ngày: 17
» Tổng: 308491 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>

XtGem Forum catalog