- Sao con lại vẽ cái này, con yêu? Anh vừa lo lắng hỏi vừa nhìn thẳng vào mắt con gái.
- Con không biết, cô bé lí nhí trả lời.
Mark sững sờ. Layla vừa trả lời anh! CON BÉ NÓI ĐƯỢC! Liệu anh có nghe rõ hay không hay là đầu óc anh lại chơi khăm anh một vố?
- Con ổn chứ, con yêu? Anh hỏi nhưng đồng thời cũng lo sẽ không nhận được câu trả lời.
- Con hơi buồn ngủ, nhưng ổn ạ.
Mark cảm thấy mình vừa được giải phóng khỏi gánh nặng nhưng đồng thời anh cũng thấy lưỡng lự trước bước tiến triển vừa đạt được. Tuy bị thúc ép bởi hàng nghìn câu hỏi muốn đặt cho con gái, nhưng anh cũng cẩn thận để không dồn ép con bé quá.
- Cái máy bay này to bố nhỉ? Layla vừa nhận xét vừa mỉm cười.
- Ừ, Mark vừa đồng tình vừa cười với con gái, đó là máy bay lớn nhất thế giới.
- Nó bay nhanh chứ?
- Rất nhanh.
- Thế mà chúng ta không cảm thấy như thế! Cô bé vừa nhận xét vừa nghiêng người về phía Evie để ước lượng vận tốc qua cửa sổ máy bay.
- Đúng vậy, Mark thừa nhận. Chúng ta có cảm giác mình đang đứng im phía trên những đám mây, nhưng thực tế chúng ta đang di chuyển rất nhanh, gần một nghìn kilômét một giờ: đó là ảo thị.
- Ảo thị?
- Nghĩa là đôi khi chúng ta bị vẻ bên ngoài đánh lừa, anh giải thích.
- Vậy hả bố?
Cô bé ra vẻ ngẫm nghĩ trong thoáng chốc về lời khẳng định đó trước khi đổi chủ đề.
- Con có thể ăn kem được không?
- Được chứ. Các tiếp viên hàng không chắc chắn sẽ mang kem cho con khi chúng ta ra khỏi vùng lốc xoáy.
- Con sẽ ăn một cái kem sô cô la với hạn nhân, cô bé nói với vẻ nghiêm túc nhất thế giới.
- Lựa chọn thật tuyệt vời.
- Đó là kem của hãng Häagen Dazs, cô bé giải thích.
- Con chắc chứ?
- Con chắc: con đã nhìn thấy trong tủ kính khi chúng ta đến đây. Và tin con đi, đó không phải là ảo thị đâu.
Layla mỉm cười với anh, tự hào vì phần đối đáp của mình.
Mark cảm thấy như được sống lại. Anh đã tìm lại được đứa con gái vẫn y như trước kia anh từng biết: lanh lợi, tràn đầy sức sống và biết lý lẽ. Lại một lần nữa hy vọng hơi điên rồ rằng mọi việc sẽ lại trở thành như xưa xâm chiếm anh. Nhưng trước hết anh cần phải tìm hiểu nguyên nhân vì sao Nicole lại trốn tránh đột ngột như vậy và nhất là làm sáng tỏ những tình tiết trong vụ bắt giữ Layla. Con gái anh đột nhiên trở nên hay nói. Anh cần phải tận dụng điều đó để hỏi han nhưng không thúc ép con bé quá.
- Con có muốn nói cho bố biết chuyện gì đã xảy đến với con không, con yêu? Anh hỏi bằng một giọng hết sức dịu dàng, đồng thời ngả người về phía con gái.
- Chuyện xảy đến với con khi con còn nhỏ á?
Anh gật đầu.
- Hiện giờ con chẳng có gì phải sợ nữa. Con sẽ gặp lại mẹ, ngôi nhà của con, phòng ngủ của con, trường học của con. Mọi việc sẽ trở lại như cũ, nhưng trước tiên, con phải nói cho bố biết con đã ở đâu trong những năm qua và nhất là... với ai.
Layla mở miệng như thể định trả lời bốp chát, nhưng rồi cô bé thay đổi ý định và dành thời gian suy nghĩ. Cuối cùng khi cô bé quyết định trả lời, đó là một đề xuất: