- Bố hỏi mẹ ấy.
Mark cảm thấy máu trong người anh đông cứng lại.
- Mẹ biết điều gì xảy đến với con à?
Layla ra dấu đồng ý.
- Không, Mark nói, anh nhầm rồi.
- Đó là sự thật, Layla khẳng định, cô bé giận dữ vì lời nói của mình bị nghi ngờ.
- Con chắc chứ?
- Chắc chắn, cô bé quả quyết không chút chần chừ.
Bàng hoàng, vậy nên Mark hỏi tiếp:
- Con gặp lại mẹ kể từ năm năm nay?
- Tất nhiên, con gặp mẹ thường xuyên.
- Sao chứ, con gặp mẹ thường xuyên à?
Layla dịu dàng nhìn bố. Đôi mắt cô bé bừng sáng. Bằng một câu, cô bé đặt dấu chấm hết cho cuộc nói chuyện.
- Bây giờ con muốn ngủ, bố ạ.
Vẫn còn bị sốc, Mark phải mất nhiều giây sau mới từ bỏ.
- Được thôi, con yêu, con nghỉ đi.
Anh bấm nút điều chỉnh độ nghiêng của ghế. Layla nghỉ ngơi, mắt nhắm nghiền và để mặc cho tiếng ro ro của động cơ ru ngủ.
Mark chìm đắm trong vực thẳm rối bời. Lời nói của con bé đáng tin đến đâu? Mặc cho vẻ ngoài bình tâm, nhưng Layla chắc chắn không tránh khỏi bị tổn thương tâm thần sau vụ bắt cóc. Có thể lời nói của con bé có phần nào đúng sự thật, nhưng Mark không tin Nicole có thể, dù cách này hay cách khác, có liên đới đến vụ bắt cóc con gái mình.
Layla ngủ say sưa. Mark dịu dàng ngắm con gái, cho đến khi cuối cùng con bé thở đều đều. Rất dịu dàng, anh vừa vuốt ve mái tóc của Layla vừa tìm kiếm một dấu vết sau tai. Layla thừa hưởng nhiều đường nét của Nicole và ánh mắt của Mark. Ít ra đó cũng là điều mà mọi người thường khẳng định: “Con bé thừa hưởng nụ cười của mẹ và ánh mắt của bố.”
Tuy nhiên.
Tuy nhiên Mark biết rằng đó không phải là sự thật. Vì một lý do thật đơn giản, Layla không phải là con gái anh xét về mặt sinh học.
* * *
Khi anh quen biết Nicole, cách đây mười năm, cô vừa mới mang bầu. Đó là kết quả của mối quan hệ với nhạc trưởng người Pháp Daniel Grevin. Sáu mươi tuổi, xuất sắc, có học thức, nổi tiếng và được toàn thế giới biết đến, Grevin có quan hệ ngoài vợ ngoài chồng với các nữ nhạc công chơi nhạc dưới sự chỉ huy của ông ta. Chuyến phiêu lưu tình ái với Nicole chỉ kéo dài vài tuần, và chính nữ nhạc công violon là người chấm dứt mối quan hệ này.
Khi mang bầu, Nicole đã quyết định, hoàn toàn bất ngờ, giữ đứa bé lại mà thậm chí không hề nói cho Grevin biết. Cuộc gặp gỡ Mark đã cuốn phăng tất cả, Mark đã yêu quý và nuôi dạy Layla như chính con đẻ của mình. Chính anh đã đặt tay lên bụng Nicole để cảm nhận những chuyển động đầu tiên của em bé, đã cầm tay Nicole trong khi cô chuyển dạ. Anh đã ở đó khi con bé bắt đầu những hơi thở đầu tiên, những bước đi đầu tiên, những từ ngữ bi bô đầu tiên. Hạnh phúc được làm cha nhanh chóng khiến anh quên đi nguồn gốc thực sự của Layla. Cùng với Nicole, cả hai quyết định giữ kín điều đó cho riêng mình.
Đó là bí mật của họ. Đó là tình yêu của họ. Đó là con gái của họ.
Họ chưa từng nói điều này cho bất kỳ ai. Với Connor cũng không, thậm chí cả những điều tra viên từng phân tích kỹ càng cuộc sống của họ vào thời điểm Layla mất tích cũng không. Grevin đã chết vì một cơn đau tim vào cuối những năm 1990, và cùng với thời gian, bí mật này sẽ phai nhạt dần cho đến khi biến mất hoàn toàn.