Cô chưa từng cận kề cái chết đến mức thế này. Đã từ lâu, cô là tù nhân của cuộc sống, của những hành vi và quá khứ của chính mình. Đã quá lâu rồi cô sống trong nỗi sợ hãi từng khoảnh khắc và trong sự chán ghét chính bản thân mình.
Hình như địa ngục chính là khi không còn hy vọng. Vì vậy đêm nay sẽ là dấu chấm hết cho tất cả.
Game over[12].
Đã đến lúc.
Tiếng còi xe cảnh sát hú dài trong đêm. Một chiếc ô tô rồi sau đó là hai xe máy dừng ngang hàng với cô. Bốn người đàn ông nhanh chóng tạo thành hình bán nguyệt cách cô trăm mét. Do họ tiến lại gần, cô kêu lên và bốn người liền đứng im. Họ đứng đó nhưng không thể làm được gì. Nếu muốn, cô có thể nhảy xuống. Giây phút tự do cuối cùng trước vực thẳm. Cảm giác mê đắm vì vẫn còn được lựa chọn.
- Đừng làm như vậy, cô gái!
Tay cớm trẻ nhất lên tiếng. Một gã Đen vừa tròn đôi mươi: dáng vẻ yếu ớt kiểu Otis Redding[13], cùng giọng nói u sầu và bộ ria mép trẻ trung.
- Đôi khi người ta cho rằng đó là giải pháp duy nhất, nhưng không phải vậy...
Giọng anh đầy cảm xúc và chân thành. Người ta có cảm tưởng cái gã trẻ tuổi này thấu đáo điều đó. Cũng phải nói thêm rằng cách đây năm năm, anh đã mất người chị gái sinh đôi. Chị anh đã giam mình trong chiếc xe gia đình, miệng ngậm ống cao su gắn liền với ống xả. Chính anh là người phát hiện ra thi thể của chị khi mở cửa gara. Trước đó không ai phát hiện ra điều gì cả.
- Chẳng còn gì khác nữa đâu, cô gái à! anh vừa trấn an vừa lại gần Alyson. Ngoài cuộc sống ra, chẳng còn thứ gì khác đâu...
Anh nắm lấy tay cô và cô để anh kéo đi.
* * *
Ngày hôm nay
Trên máy bay
Mười ba giờ
Alyson vừa kết thúc câu chuyện của mình. Cô cụp mắt xuống, vừa kinh ngạc vừa ngượng nghịu khi tin tưởng một người hoàn toàn xa lạ như vậy. Mark đã nghe cô với thái độ chăm chú hiếm thấy. Khi cô kể cho anh nghe, cô cảm thấy mình được che chở, như ở bên trong một quả bong bóng.
Quả thực chỉ cần vài phút là đủ để Mark lấy lại những phản xạ của một bác sĩ tâm lý, vừa ghi chép nhẩm trong đầu vừa thử kết hợp trải nghiệm của Alyson với trải nghiệm của các bệnh nhân mà anh từng điều trị.
Bản thân anh cũng tìm thấy đôi chút thanh thản. Kết nối với con người, lội ngược dòng: đó chính là điều anh luôn yêu thích. Ngăn chặn sự trượt dốc xuống địa ngục của bệnh nhân và giúp đỡ họ dần trở với cuộc sống.
Mark chăm chú quan sát cô gái trẻ. Vào lúc này, anh chỉ có thể đặt cho cô một câu hỏi duy nhất:
- Cô tìm cách tự trừng phạt mình vì lẽ gì?
Alyson đưa mắt nhìn hướng khác và điều gì đó trong cô co rúm lại, chứng tỏ Mark đã đi đúng hướng. Chắc chắn rằng xung năng tự hủy đã bắt rễ đâu đó. Cô mở miệng và, trong một giây, cô thật sự tin mình sẽ thú nhận với anh bí mật đó và rũ bỏ điều tồi tệ đã gặm nhấm cô suốt những năm qua. Nhưng những từ ngữ bị chặn lại ở cổ họng và mắt cô ngấn lệ.
Mark muốn tiếp tục cuộc trao đổi nhưng đúng lúc đó máy bay rung chuyển. Isaac đã đánh đổ ly cocktail đang rót dở. Ai đó kêu lên và ánh đèn nhấp nháy.