Ai đó đưa cho cậu một cốc đầy bia, vỗ tay lên lưng cậu rồi biến vào trong quán. Jesse nói:
- Tên Crawfly thất vọng.
Cậu cháu tụi nó cùng quay lại thấy gã Styx ở cuối con đường, hắn bỏ đi, lưng đưa về phía tụi nó, vừa đi vừa gõ cặp kính đặc biệt của hắn lên đùi.
Cậu Tam chán nản nói:
- Nhưng hắn đã đạt được điều hắn muốn. Tin đồn sẽ lan truyền khắp là tôi lại dính vô một vụ bung xung nữa.
Jesse Shingles nói:
- Nhằm nhò gì! Anh có lý do chính đáng. Ai cũng biết chính thằng Walsh sinh sự trước.
Cậu Tam nhìn cái hình thù rũ ra tội nghiệp của Heraldo Walsh còn nằm tại chỗ hắn té. Không một thằng bạn nối khố nào của hắn đứng ra kéo hắn ra khỏi lòng đường.
Imago chắc lưỡi khi một người của quán bia dội một xô nước lên cái hình thù rệu rã rồi trở vô quán, vừa đi vừa cười.
- Chắc chắn một điều – khi hắn tỉnh dậy hắn sẽ có cảm giác như món ăn chiều của lũ Đá-phân.
Cậu Tam gật đầu đăm chiêu rồi hớp một ngụm bia đưa cánh tay quẹt đôi môi bầm giập. Cậu nói khẽ:
- Nếu hắn còn có thể tỉnh dậy.
Chương Hai Mươi Sáu
Căn phòng của Rebecca ầm ầm tiếng xe cộ sáng thứ hai, còi xe hơi gấp gấp vọng lên từ đường phố cách mười ba tầng phía dưới. Một làn gió nhẹ thổi lao xao rèm cửa. Con nhỏ nhăn mũi khinh miệt khi ngửi thấy mùi thuốc lá khó chịu mà dì Jean hút liên tục hồi hôm. Mặc dù cửa phòng của nó đã đóng chặt, mùi thuốc lá vẫn lẻn vào mọi ngóc ngách khe kẽ, như thể làn khói vàng xảo quyệt tìm kiếm những góc mới để bám vào.
Con nhỏ ngồi dậy, khoác áo choàng ngoài áo ngủ, dọn giường trong lúc ư ử hai dòng đầu tiên của bài “Anh là mặt trời của em.” Phần còn lại của bài hát được ngân nga thành những tiếng la la không rõ rệt trong lúc con nhỏ sắp xếp cẩn thận một cái váy đen và một cái áo sơ – mi trắng để trên tấm chăn lông vịt.
Nó đi tới cửa, đặt bàn tay lên nấm đấm, đứng yên hoàn toàn, như thể một ý tưởng gì chợt nảy ra. Con nhỏ quay lại và từ từ trờ lại và từ từ đi trở lại giường. Hai mắt nó ngời sáng khi nhìn tấm hình lồng trong khung ảnh nhỏ đặt trên bàn cạnh giường ngủ.
Con nhỏ ngồi xuống giường, cầm hai khung ảnh lên, so sánh. Trong một khung là hình chụp không tập trung khéo lắm cảnh Will đứng dựa trên một cái thuổng. Bức hình kia là ông bà Tiến sĩ Burrows hồi còn trẻ ngồi trên ghế bố ở một bãi biển nào đó. Trong hình bà Burrows đang chăm chú ngắm một cây kem khổng lồ, trong khi Tiến sĩ Burrows có vẻ như đang cố đánh một ruồi bằng bàn tay hơi bị mờ.
Mọi người đã tách ra những con đường riêng – gia đình đã tan vỡ. Bọn họ tưởng thật là nó sẽ cam chịu quẩn quanh hầu hạ dì Jean à, bà này còn làm biếng và khắt khe hơn cả bà Burrows ấy.
Rebecca la to:
- Không. Tôi xong nhiệm vụ ở đây rồi.
Một nụ cười mong manh thoáng qua gương mặt nó. Nó liếc vào tấm hình một lần cuối rồi hít một hơi sâu.
- Dẹp.
Con nhỏ nói rồi quăng mạnh hai khung ảnh đến nỗi chúng va vào ván chân tường vang lên tiếng loảng xoảng của thủy tinh vỡ.