"Chúng tôi biết Dee đã ở đây," Isis nói.
"Đúng. Hắn tìm được ta. Ta rất ngạc nhiên vì hắn nói cho các người biết ta ở đâu," Mars nghiến răng nói. "Chúng ta đã đánh nhau. Chính hắn đã giam lỏng ta như thế này."
"Dee không nói," Osiris nói. Gã đang đứng đằng sau lưng Mars, xem xét những bức tượng thần rừng cả phút nay. "Hắn phản bội ông. Hắn phản bội tất cả chúng ta."
Mars rít lên trong cơn đau. "Đáng ra ta không bao giờ nên tin hắn. Hắn yêu cầu ta Đánh thức thằng nhóc, Vàng."
"Và rồi hắn dùng Vàng để gọi Coatlicue từ Vương quốc bóng tối," Isis thì thầm.
Luồng khói màu đen đỏ xoắn vặn trong đôi mắt Mars Ultor. Cơn giận làm vỡ những mảnh bám trên cơ thể ông ra và những mảng cứng của luồng điện bị hóa cứng của ông rơi xuống. Không khí nồng nặc mùi thịt cháy. "Coatlicue: Lần cuối cùng bà ta tàn phá vương quốc này chính ta đã chiến đấu với mụ," ông nói khó nhọc vì đau do luồng điện cháy. "Ta đã mất rất nhiều chiến hữu."
Người phụ nữ mặc đồ trắng gật đầu. "Chúng ta đều mất rất nhiều bạn bè và người thân chỉ vì mụ ta. Không biết làm sao mà tiến sĩ lại tìm được nơi bà ta đang cư ngụ và chiêu gọi bà ta."
"Nhưng vì sao?" Tiếng nói của Mars rền vang. "Giờ đâu có đủ Elder trên trái đất này để thỏa mãn khẩu vị của mụ ta chứ?"
Osiris gõ vào lưng Elder để thử độ cứng. "Chúng tôi tin rằng hắn muốn thả mụ ta vào trái đất. Chúng ta đã tuyên án Dee là utlaga vì hắn phạm quá nhiều sai lầm. Giờ hắn muốn phục thù, và hắn sẽ phá hủy toàn bộ các Vương quốc bóng tối và toàn bộ thế giới này. Hắn muốn tất cả chúng ta tiêu đời."
Isis và Orisis đã đi được một vòng quanh vị Elder và giờ lại đứng đối diện với ông. "Nhưng vì chúng tôi theo mùi của hắn nên chúng tôi mới có thể theo dấu hắn mà tìm thấy... ông," Isis nói.
"Thả tự do cho ta," Mars cầu xin. "Hãy để ta tìm gã tiến sĩ đó."
Cả hai lắc đầu quầy quậy. "Chúng tôi không thể." Isis buồn bã nói. "Zephaniah dùng những phép thuật và bùa ngải của Archon và những chúa tể trên trái đất. Không nghi ngờ gì nữa Abraham đã dạy bà ta."
"Thế vì sao các người ở đây?" Mars gầm lên. "Thế các ngươi từ đảo của các ngươi tới đây làm gì?"
Một bóng dáng xuất hiện ở trước cửa. "Tôi yêu cầu họ tới."
Một bà lão mặc áo sơ mi xám và váy dài bước vào trong. Bà ta lùn và béo, còn mái tóc màu xanh nhạt được uốn xoăn. Cái kinh râm quá khổ che gần hết khuôn mặt bà, tay phải bà ta cầm một cây gậy trắng. Bà chống gậy bước tới chỗ vị Elder bị giam cầm, và dừng lại khi cây gậy trắng chạm vào bức tượng.
"Bà là ai?" Mars hỏi.
"Ông không nhận ra tôi?" Luồng điện màu nâu bay lên từ bà lão, không khí tràn ngập mùi gỗ cháy đắng đắng ngọt ngọt.
Mars hít một hơi thật sâu vì những ký ức lâu ngày ùa về. "Zephaniah!"
"Chồng tôi," Phù thủy Endor nói rất nhỏ.
Màu mắt Mars cứ nhảy múa hết từ đỏ sang xanh rồi xanh sang đỏ, khói bay lên từ dưới mũ trụ. Làn da cứng như đá của ông vỡ vụn ra. Ông đang cố gắng vươn ra trước trước khi lớp da cứng mới hình thành. Vị Elder lồng lộn gầm lên cho tới khi cả hang đong đầy nỗi tức giận và sợ hãi của ông, mùi thịt cháy và xương bị nung nóng. Cuối cùng, tới khi kiệt sức, ông đứng đó nhìn người phụ nữ đã từng là vợ ông, người ông đã từng yêu hơn hết thảy mọi thứ, người đã giam cầm ông vĩnh viễn cùng nỗi khổ này. "Bà muốn gì, Zephaniah?" ông hỏi bằng giọng thì thầm nhưng đầy nỗi tức giận. "Bà tới đây để trêu ngươi tôi à?"