"Mọi người đâu cả rồi?" Cuối cùng thì Josh cũng lên tiếng.
"Chỉ có mỗi mình Hekate thôi," Scathach nói. "Giống loài Elder là những sinh vật sống ẩn dật."
"Có nhiều Elder còn sống hay không?" Sophie thắc mắc.
Scathach dừng lại nơi một cánh cửa mở ngỏ và nhìn qua vai mình ra sau. "Nhiều hơn là em nghĩ. Phần lớn họ không muốn dính líu gì đến loài người và hiếm khi ra khỏi Vương quốc Bóng tối của riêng họ. Một số khác như loài Elder Đen tối, muốn quay trở lại thời kỳ xưa cũ và họ làm việc thông qua những đại lý như Dee để nhằm khôi phục lại ngôi vị bá chủ như ngày xưa."
"Còn chị thì sao?" Josh hỏi. "Chị có muốn trở lại những ngày tháng xưa cũ đó không?"
"Tôi chưa bao giờ nghĩ cái lối cũ đó là cái gì ghê gớm," cô nói, và rồi thêm vào, "đặc biệt là đối với con người."
° ° °
Họ tìm thấy Nicholas Fleming đang ngồi trên một sàn gỗ đắp nổi trên một cành cây. Cành cây ngày mọc ngang ra từ thân cây, có chiều ngang phải đến ba mét và đâm nghiêng về dưới mặt đất gần với một cái hồ hình bán nguyệt. Đi băng ngang qua cành cây, Sophie liếc nhìn xuống dưới và giật mình khi cô nhìn thấy những khuôn mặt nhỏ bé rất giống mặt người đang thò lên với những cái miệng và đôi mắt mở to ngay phía dưới những nhánh rong rêu xanh lục và đang vặn mình uốn éo trên mặt hồ. Có năm chiếc ghế lưng cao được xếp xung quanh một chiếc bàn tròn. Trên bàn đã dọn sắn những cái chén chạm khắc tuyệt đẹp bằng gỗ cũng như ly cốc gỗ trông rất thanh nhã. Những lát bánh mì nóng giòn cắt thô và những lát pho mát dày được xếp trong các đĩa phẳng bằng gỗ. Và còn có thêm hai tô lớn đựng đầy trái cây - táo, cam, và những trái anh đào chín mọng - đặt ngay chính giữa bàn. Nhà Giả kim đang cẩn thận cắt vỏ một trái táo màu xanh ngọc lục bảo bằng một mảnh đá đen hình tam giác trông giống như đầu một mũi tên. Sophie để ý thấy ông đã sắp xếp lớp vỏ xanh theo những thứ tự như những con chữ.
Scatty ngồi vào chiếc ghế bên cạnh Nhà Giả kim "Hekate không xuống ăn với chúng ta sao?" cô hỏi, nhặt lấy một mảnh vỏ trái cây và nhai ngấu nghiến.
"Tôi tin là bà ấy đang thay quần áo để ăn tối," Flamel nói, tay cắt thêm một mảnh vỏ cong để thay thế cho mảnh vỏ mà Scatty đã nhai. Ông nhìn sang Sophie và Josh. "Ngồi xuống đi. Bà chủ nhà của chúng ta sẽ xuất hiện trong giây lát để tham dự bữa tối và khi đó chúng ta sẽ ăn. Hai cháu chắc hẳn đang kiệt sức," ông nói tiếp.