“Không, chúng nhắm vào thứ khác,” Gale nói.
“Em biết, nhưng ở đó còn gì đâu ngoài…” Hai chúng tôi cùng ngộ ra một lúc.
“Bệnh viện.” Gale đứng phắt dậy hét lên với những người khác. “Chúng nhắm vào bệnh viện!”
“Không phải chuyện của các người,” Plutarch cứng rắn nói. “Đến boong ke ngay.”
“Nhưng ở đó chỉ còn lại người dân bị thương!” tôi bật lại.
“Katniss.” Tôi nghe thấy giọng cảnh báo của Haymitch, biết ngay ông định nói gì. “Đừng có mà nghĩ đến chuyện…!” Tôi giật phắt tai nghe ra, để nó lủng lẳng trên dây nối. Không còn bị phân tâm nữa, tôi nghe thấy một âm thanh khác. Tiếng súng máy từ mái khu nhà màu nâu dơ dáy vọng qua ngõ. Ai đó đang bắn trả. Không để cho ai kịp ngăn lại, tôi lao đến chiếc thang gắn trên tường và bắt đầu leo lên. Trèo lên cao. Một trong những việc tôi làm tốt nhất.
“Đừng dừng lại!” tôi nghe thấy tiếng Gale đằng sau. Rồi có tiếng ủng của anh đạp lên mặt ai đó. Nếu là mặt Boggs thì sau này Gale ăn đòn đủ. Tôi chạm tới mái nhà và lê mình lên lớp hắc ín. Tôi dừng đủ lâu để kéo Gale lên bên cạnh, rồi chúng tôi tiến tới dãy ụ súng ở phía nhà xưởng trông ra đường. Hình như mỗi ụ có vài phiến quân. Chúng tôi phi đến chỗ ụ súng có hai chiến binh trực chiến, lom khom sau rào chắn.
“Boggs có biết các em lên đây không?” Tôi thấy Paylor đằng sau một khẩu súng phía bên trái tôi, nhìn chúng tôi vẻ dò hỏi.
“Tôi cố lảng tránh mà không nói dối trắng trợn. “Bọn em ở đâu mà ông ấy chả biết, thế thôi.”
Paylor cười. “Tôi cá là ông ấy biết. Các em đã được tập cái này chưa?” Chị vỗ vào báng súng.
“Rồi. Ở Quận 13,” Gale đáp. “Nhưng em thích dùng vũ khí của mình hơn.”
“Phải, bọn em có cung.” Tôi giơ cây cung của mình lên, rồi nhận ra trông nó như đồ trang trí. “Nó chiến hơn vẻ ngoài nhiều.”
“Phải thế chứ,” Paylor nói. “Được rồi. Chúng tôi đoán có thêm ít nhất ba đợt bom nữa. Chúng phải bỏ kính bảo hộ ra trước khi ném bom. Đó là cơ hội cho chúng ta. Cúi xuống!” Tôi chỉnh vị trí để ngắm bắn từ một bên đầu gối.
“Nên dùng lửa trước,” Gale nói.
Tôi gật đầu, rút từ ống tên bên phải ra một mũi tên. Nếu chúng tôi bắn trượt, mũi tên này sẽ đáp xuống đâu đó - không chừng là vào nhà xưởng bên kia đường. Lửa có thể dập, nhưng sức tàn phá mà một vụ nổ gây ra thì khó có thể khắc phục được.
Bất thình lình chúng xuất hiện trên bầu trời, cách hai khu nhà, có lẽ là hàng trăm mét trên đầu chúng tôi. Bảy máy bay ném bom cỡ nhỏ bay theo hình chữ V. “Ngỗng!” tôi hét lên với Gale. Anh sẽ hiểu chính xác ý tôi. Trong suốt mùa di trú, khi săn gia cầm, chúng tôi đã nghĩ ra một phương pháp phân chia để không ai nhắm cùng một mục tiêu. Tôi đảm nhận phần cánh chữ V ở phía xa, Gale nhận phần cánh gần, chúng tôi sẽ thay phiên nhau bắn con đầu tiên. Không còn thời gian bàn bạc thêm. Tôi áng chừng thời gian chết trên máy bay rồi buông tên. Tôi bắn trúng phần cánh trong của một chiếc, khiến nó bùng cháy. Gale bắn trượt chiếc máy bay ở vị trí mũi nhọn. Một ngọn lửa bùng lên trên mái một nhà xưởng trống đối diện chỗ chúng tôi. Anh lầm bầm chửi thề.