Thành ra khi ngày đầu tiên của học kỳ mới đến, Harry bắt đầu đi đến lớp học, chẳng những vác nặng sách vở, với giấy da, viết lông ngỗng như thường lệ, mà còn đeo nặng trịch trong lòng nỗi lo âu kín đáo về cái trứng vàng.
Tuyết vẫn còn dày trên sân trường, và cửa sổ nhà lồng kiếng thì bị hơi nước đọng lại phủ mờ, dày đến nỗi vào giờ học Dược thảo học tụi nó có nhìn ra ngoài cửa sổ cũng không thấy gì. Thời tiết như vậy thì chẳng ai trông ngóng giờ Chăm sóc Sinh vật Huyền bí cho lắm, mậc dù, theo như Ron nói, thì lũ quái tôm có lẽ sẽ làm học sinh ấm lên một cách dễ chịu bằng cách rượt đuổi chúng, hoặc bằng cách nổ đuôi mạnh đến nỗi căn chòi của lão Hagrid bén lửa cháy lên.
Nhưng khi tụi nhỏ đến căn chòi của lão Hagrid thì lại gặp trước cửa chòi một mụ phù thủy lớn tuổi, mái tóc xám cúp ngắn cũn ngắn cỡn, và cái cằm thì dẩu ra một cách quá ư lộ liễu. Bà quát bọn học trò đang ì ạch lội trong tuyết về phía bà.
"Mau lên, chuông đã reo năm phút rồi."
Ron trợn mắt ngó bà ta.
"Bà là ai? Bác Hagrid đâu?"
Bà ta nhanh nhẩu đáp:
"Tôi là giáo sư Grubbly-Planhk . Tôi là giáo viên đương nhiệm của trò về môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí ."
Harry lặp lại câu hỏi, giọng lớn hơn:
"Bác Hagrid đâu?"
Giáo sư Grubbly-Planhk đáp ngay:
"Ổng bị bệnh."
Một tiếng cười nhỏ và khó chịu vang đến tai Harry . Nó quay lại: Draco Malfoy và mấy đứa khác của nhà Slytherin đang kéo đến lớp học. Tất cả bọn chúng đều có vẻ hân hoan vui sướng, và không đứa nào tỏ vẻ ngạc nhiên khi trông thấy giáo sư Grubbly-Planhk . Giáo sư Grubbly-Planhk nói:
"Mời đi lối này."
Bà sải bước đi băng qua khu chăn thả, nơi những con ngựa to tướng của trường Beauxbatons đang run lập cập. Harry, Ron và Hermione đi theo bà, đầu vẫn ngoảnh lại nhìn căn chòi của lão Hagrid . Tất cả màn cửa sổ đều buông kín. Lão Hagrid có ở trong đó không , bệnh tật và thui thủi một mình ư?
Harry vội vã vượt lên để bắt kịp giáo sư Grubbly-Planhk , nó hỏi:
"Bác Hagrid bị làm sao ạ?"
Giáo sư Grubbly-Planhk đáp như thể bà nghĩ Harry là đứa tọc mạch:
"Đừng bận tâm nữa."
Harry nóng nảy nói:
"Con bận tâm lắm ạ. Có chuyện gì với bác ấy vậy?"
Giáo sư Grubbly-Planhk hành động như thể bà không hề nghe Harry nói. Bà cứ dẫn lớp học đi ngang qua khu chăn thả. Bầy ngựa của trường Beauxbatons đang đứng đó, túm tụm vào nhau trong giá rét. Bà dẫn bọn học trò đi về phìa bìa rừng, nơi có một con bạch kỳ mã bị cột cổ vô một gốc cây.
Nhiều đứa con gái thốt lêu tiếng kêu"Ôôôôôôôô!" khi nhìn thấy con bạch kỳ mã . Lavender Brown thì thào:
"Ôi, nó đẹp quá! Làm sao mà cô giáo có được một con hả? Chắc là khó bắt được chúng lắm."
Con bạch kỳ mã trắng một cách rực rỡ, đến nỗi đám tuyết xung quanh nó hóa ra một màu xám xịt. Nó đang bồn chồn gõ những cái móng guốc vàng xuống đất và hất ngược cái sừng trên đỉnh đầu.
Giáo sư Grubbly-Planhk vung cánh tay ra, túm mạnh ngực áo Harry và quát: