XtGem Forum catalog
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Bởi Vì Yêu

» Thể loại: Tiểu Thuyết

» Đăng lúc: 17:21 06/10/2013
» Lượt xem: 9524
↓Xuống cuối trang↓

Anh bước xuống cầu thang để gặp Nicole trong nhà bếp.
Kết hợp giữa đồ gỗ, đồ thủy tinh và kim loại, nhà bếp tạo ra một hiệu ứng trong suốt. Một dãy kệ bếp rộng và trống trơn chạy dọc theo chiều dài của bức tường, trong khi đó, chiếc bàn làm bếp chính được trang bị rất đầy đủ mời gọi bạn sửa soạn làm bếp. Những năm trước đây, chiếc bàn bếp này là nơi chứng kiến bầu không khí vui vẻ trong những bữa điểm tâm sáng của cả gia đình, những lần nếp thử bánh kếp và những bữa tối ngập tràn tình yêu thương. Nhưng đã lâu lắm rồi chẳng còn ai nấu nướng tại đây nữa.
- Em đã chuẩn bị cho anh món trứng ốp lết và vài lát bánh mì nướng rồi, vừa nói Nicole vừa rót cà phê vẫn còn bốc khói nghi ngút vào cốc cho chồng.
Mark ngồi xuống trước đĩa thức ăn của mình rồi bật đứng dậy gần như ngay lập tức. Đôi bàn tay bắt đầu run run. Trước khi động đến đồ ăn, anh cần phải uống. Uống rượu.
Dưới ánh mắt sửng sốt kinh ngạc của Nicole, anh cuống cuồng mở nút chai rượu đầu tiên rơi vào tay mình và tu hết nửa chai chỉ trong vòng hai ngụm. Trong chốc lát, khi cơn run rẩy đã nguôi ngoai, anh bắt đầu ngồi ăn phần ăn của mình trong khi vẫn giữ im lặng cho đến khi cuối cùng Nicole dám lên tiếng hỏi anh:
- Anh đã ở đâu vậy, Mark?
- Trong phòng tắm, anh trả lời mà không nhìn cô.
- Không, anh đã ở đâu trong hai năm qua?
- Bên dưới.
- Bên dưới nào cơ?
- Trong những đường hầm tàu điện ngầm, trong cống, trong đường ống dẫn nước, cùng với những người vô gia cư khác.
Hai hàng nước mắt lã chã tuôn rơi, Nicole lắc đầu ra dấu không hiểu.
- Nhưng tại sao?
- Em biết rõ tại sao, anh cao giọng nói.
Nicole lại gần chồng, để cầm lấy tay anh.
- Nhưng anh có một người vợ, Mark, một công việc, những người bạn...
Anh rút tay ra và đứng dậy:
- Hãy để anh yên!
- Hãy giải thích cho em một điều, cô hét lên để giữ anh lại, cái gì đã khiến anh sống như một kẻ vô gia cư?
Anh nhìn cô đăm đăm.
- Tôi sống như vậy bởi vì tôi không thể sống khác được. Cô có thể, còn thì không.
- Đừng tìm cách đổ lỗi cho em, Mark.
- Tôi không trách móc gì cô cả. Cứ việc làm lại cuộc đời nếu như cô muốn. Còn tôi, đó là một nỗi đau mà tôi không thể vượt qua.
- Anh là nhà tâm lý học, Mark. Anh đã giúp đỡ mọi người vượt qua tất cả các loại thảm họa.
- Nỗi đau này, tôi không muốn vượt qua, bởi đó là điều duy nhất níu kéo tôi với cuộc sống. Đó là tất cả những gì còn lại của con bé ở trong tôi, cô có hiểu không? Không có giây phút nào tôi không nghĩ đến con bé mà không tự hỏi kẻ bắt cóc đã làm gì con bé, con bé có thể ở đâu vào lúc này.
- Con bé đã chết, Mark, Nicole lạnh lùng ngắt lời.
Câu nói đó vượt quá sức chịu đựng của anh. Mark đưa tay về phía Nicole, tóm lấy cổ họng cô như thể sẽ bóp cổ cô.
- Làm sao cô có thể nói một điều như vậy?
- Đã năm năm rồi, Mark! Cô vừa hét lên vừa vùng thoát khỏi bàn tay anh. Năm năm không có một chút dấu vết dù nhỏ nhất, năm năm không có bất kỳ yêu cầu đòi tiền chuộc nào!
- Vẫn luôn có một cơ may nào đó...
- Không, Mark ạ, tất cả đã kết thúc. Chẳng còn một tia hy vọng hợp lẽ nào đâu. Con bé sẽ không xuất hiện lại trong một sớm một chiều. Điều đó không bao giờ xảy ra, anh hiểu chứ, KHÔNG BAO GIỜ!
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,8,9,[10],11,12,99 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Bởi, , Yêu, Tiểu, Thuyết, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Sự Trả Thù Của Bố Già
icon Percy Jackson - Kẻ Cắp Tia Chớp - Tập 1
icon Bản báo cáo tình yêu
icon Bà xã chớ giở trò
icon Bắt Lửa - Catching Fire
icon Húng Nhại - Mockingjay
icon Vương quốc của những giấc mơ
1234...678»
» Online: 1
» Trong ngày: 20
» Tổng: 9524 - Load: 0.0001s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>