Ông vua nhìn Thorin bằng vẻ mặt nghiêm khắc khi chú được giải đến trước mặt, và hỏi chú nhiều câu hỏi. Song Thorin chỉ một mực nói rằng chú đang rất đói.
“Cớ sao ngươi và đám tay chân của ngươi ba lần tìm cách tấn công người của ta tại buổi liên hoan?” ông vua hỏi.
“Chúng tôi không tấn công họ,” Thorin trả lời, “chúng tôi đến để xin ăn, bởi vì chúng tôi rất đói.”
“Các bạn ngươi bây giờ ở đâu, và chúng đang làm gì?”
“Tôi không biết, nhưng tôi cho rằng họ đang đói lả ở trong rừng.”
“Các ngươi làm gì trong rừng?”
“Đi tìm đồ ăn và thức uống, vì chúng tôi đang đói lả.”
“Nhưng điều gì khiến các ngươi vào khu rừng này mới được chứ?” ông vua giận dữ hỏi.
Nghe tới đó Thorin ngậm miệng và không chịu nói thêm nửa lời.
“Được lắm!” ông vua nói. “Dẫn hắn đi và canh giữ hắn cẩn thận cho tới khi hắn cảm thấy sẵn sàng nói ra sự thật, kể cả là hàng trăm năm nữa.”
Sau đó các tiên trói chú lại bằng dây da và nhốt vào một trong những cái hang sâu nhất có cửa gỗ chắc chắn, rồi bỏ đi. Họ cho chú ăn uống, đồ ăn thức uống đều ê hề, tuy rằng không được ngon lắm; bởi các Tiên Rừng không phải là yêu tinh nên họ cư xử một cách tử tế ngay cả với kẻ thù độc ác nhất mà họ bắt được. Lũ nhện khổng lồ là những sinh vật duy nhất họ không dung thứ.
Chú Thorin khốn khổ nằm đó, trong ngục tối của ông vua; và sau khi đã bày tỏ lòng biết ơn về khoản bánh mì, thịt và nước uống, chú bắt đầu băn khoăn không biết chuyện gì đã xảy đến với những người bạn bất hạnh của mình. Sau đó không lâu lắm thì chú biết được tình hình; nhưng điều đó thuộc về chương sau và là khởi đầu của một cuộc mạo hiểm nữa mà trong đó anh chàng hobbit lại thể hiện sự hữu dụng của mình.
Chương IX - NHỮNG THÙNG RƯỢU XUẤT KHO
Một ngày sau cuộc chiến với lũ nhện, Bilbo và các chú lùn gắng sức một cách tuyệt vọng lần cuối để tìm đường ra trước khi chết vì đói khát. Họ đứng dậy lảo đảo bước về phía mà tám trong số mười ba người bọn họ cho là dẫn tới đường mòn; song họ chẳng bao giờ biết liệu mình có đoán đúng không. Ngày hôm đó, cũng như những ngày khác ở trong rừng, một lần nữa lại dần nhạt nắng và sắp trôi vào đêm tối, thì bỗng vụt xuất hiện ánh sáng của rất nhiều ngọn đuốc khắp xung quanh họ, giống như hàng trăm ngôi sao màu đỏ. Các Tiên Rừng mang cung tên giáo mác nhảy vọt ra và gọi các chú lùn đứng lại.