Thorin đã bị bắt nhanh hơn họ rất nhiều. Các bạn còn nhớ Bilbo đã ngã vật xuống mà ngủ thiếp đi khi anh chàng bước vào vòng tròn ánh sáng đấy chứ? Tiếp theo đó đến lượt Thorin bước lên phía trước, và khi ánh lửa tắt phụt thì chú ngã lăn ra như một hòn đá bị yểm bùa. Tiếng các chú lùn tan biến trong đêm, tiếng các chú la hét khi bị lũ nhện bắt trói và tất cả những huyên náo của trận chiến ngày hôm sau đã vẳng qua mà chú không nghe thấy được. Sau đó các Tiên Rừng đến chỗ chú, trói chú lại và khiêng đi.
Dĩ nhiên nhóm người lúc ấy đang tiệc tùng là các Tiên Rừng. Họ không phải là những người độc ác. Khiếm khuyết duy nhất của họ là nghi kỵ người lạ. Tuy phép thuật của họ mạnh mẽ, thậm chí là vào thời ấy họ vẫn thận trọng đề phòng. Họ khác với các Thượng Tiên ở phía Tây, họ nguy hiểm hơn nhưng lại kém uyên bác. Bởi hầu hết bọn họ (cùng với những người bà con rải rác trên các đồi núi) xuất thân từ các bộ lạc cổ xưa chưa từng đến Xứ Tiên ở phía Tây. Tại đó các Tiên Thanh Thoát, Tiên Trầm Lặng và Tiên Biển đã đến sinh sống từ rất lâu, trở nên đẹp đẽ hơn, khôn ngoan hơn và thông thái hơn, phát minh ra phép thuật cùng nghề thủ công khéo léo để chế tác các đồ vật đẹp đẽ và kỳ lạ, trước khi một vài người trở về với Thế Giới Bao La. Trong Thế Giới Bao La các Tiên Rừng sống lay lắt trong vùng tranh tối tranh sáng dưới Mặt Trời và Mặt Trăng, nhưng họ lại thích các vì sao nhất; và họ lang thang trong các khu rừng mênh mông đầy cây cao ở những xứ sở hiện nay không còn nữa. Chốn cư ngụ thường xuyên nhất của họ là các bìa rừng, nơi đôi khi họ có thể ra ngoài săn bắn hoặc cưỡi ngựa và rong ruổi khắp các xứ sở mênh mông dưới ánh trăng sao; và sau khi Con Người tới thì họ càng ưa thích lúc tang tảng sáng chạng vạng tối hơn bao giờ hết. Tuy thế trước sau họ vẫn là tiên, và là Người Tốt.
Vị vua vĩ đại nhất của họ thời ấy sống trong một hang lớn nằm sâu khoảng vài dặm trong rìa phía Đông của Rừng U Ám. Phía trước các cửa đá đồ sộ của ông là một dòng sông chảy từ những vùng cao của khu rừng và tiếp tục chảy vào đầm lầy dưới chân các vùng đất cao đầy cây cối. Từ hang lớn này mở ra vô vàn hang nhỏ hơn ở khắp mọi phía, và nó vươn xa ngoằn ngoèo dưới lòng đất với nhiều lối đi và hành lang rộng; nhưng nó sáng sủa và dễ chịu hơn bất kỳ nơi cư ngụ nào của yêu tinh, cũng không sâu và nguy hiểm bằng. Trên thực tế, thần dân của ông hầu hết đều sinh sống và săn bắn ở các khu rừng bên ngoài, làm nhà hoặc dựng lều trên mặt đất và trên cành cây. Họ thích những cây sồi. Hang của nhà vua là cung điện của ông, là nơi kiên cố để ông cất giữ kho tàng, và là pháo đài để con dân ông chống kẻ thù.
Cái hang ấy cũng là ngục tối để giam giữ tù nhân. Vì thế họ lôi Thorin về hang - không nhẹ nhàng lắm, bởi họ không ưa gì người lùn, và nghĩ rằng chú là kẻ thù. Thời xưa họ từng giao tranh với một số người lùn, những người mà họ buộc tội là đã ăn trộm kho báu của họ. Công bằng mà nói thì người lùn giải thích chuyện này theo một cách khác, bảo rằng họ chỉ lấy đi những gì thuộc về mình bởi Vua Tiên khi trước đã thương lượng với họ về việc tạo khuôn mẫu cho số vàng bạc thô nhưng sau đó lại không chịu trả công cho họ. Nếu ông Vua Tiên có một nhược điểm thì đó chính là lòng tham báu vật, đặc biệt là bạc và bạch ngọc; và mặc dù kho của cải đã dồi dào, lúc nào ông cũng háo hức muốn có nhiều hơn, bởi ông chưa có được kho báu lớn như các vua chúa tiên thời xưa. Người dân của ông không khai mỏ cũng chẳng tạo tác kim loại hay đồ trang sức, họ cũng không để tâm nhiều đến việc buôn bán hay cày cấy. Người lùn nào cũng đều biết thực tế này, dù rằng họ Thorin chẳng liên quan gì đến cuộc tranh chấp ngày xưa mà tôi đã đề cập. Bởi thế khi được giải bùa mê và tỉnh táo trở lại, Thorin phát cáu lên vì cách đối xử của họ đối với mình; và chú cũng nhất quyết không để họ moi được từ mình một lời nào nhắc đến vàng bạc châu báu.