Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Âm Phủ - Quyển 1

» Thể loại: Tiểu Thuyết

» Đăng lúc: 17:31 06/10/2013
» Lượt xem: 18725
↓Xuống cuối trang↓


Will lập tức xoay vòng để nghiên cứu bức tường gần nó, đọc những chữ viết kiểu Gô-tích được khắc công phu trên mặt mỗi viên gạch.

- Mày nói đúng. Những chữ này là tên: James Hobart, Andrew Kellogg, William Butts, John Cooper...

Chester nói:

- Simon Jennings, Daniel Lethbridge, Silas Samuels, Abe Winterbotham, Caryll Pickering... phải có tới cả ngàn cái tên trong này.

Will rút từ thắt lưng nó ra một cái vồ nhỏ, bắt đầu gõ lên tường, lắng nghe âm thanh để xem có dấu hiệu nào của một chỗ rỗng, hay một đường hầm tiếp giáp nào không. Nó gõ ra vẻ có phương pháp lắm, được hai bức tường trong số tám bức, thì không rõ vì lý do gì nó bỗng nhiên ngừng. Nó vỗ một bàn tay lên trán, nuốt nước miếng một cách khó khăn.

Nó hỏi Chester:

- Mày có cảm thấy vậy không?

Chester tỏ ra đồng cảm, chọc một ngón tay đeo găng vào lỗ tai.

- Ừ, lỗ tai tao lùng bùng. Giống như khi máy bay cất cánh.

Cả hai đứa cùng im lặng, như thể chờ đợi điều gì đó sắp xảy ra. Tụi nó cảm thấy một cơn chấn động, một âm vọng không nghe rõ, giống như một nốt trầm của cây đàn organ – đang gia tăng bập bùng, dường như ngay trong đầu tụi nó.

Chester nhìn bạn nó, dứt khoát nói:

- Tao thấy tụi mình phải ra khỏi đây.

Nó nuốt nước miếng, bây giờ không phải vì lùng bùng lỗ tai nữa, mà vì những cơn buồn nôn đang trào lên trong bụng nó.

Lần này, chỉ một lần này, Will không bất đồng ý kiến. Nó há miệng hớp hơi, thốt được một tiếng “ừ”, mắt chớp chớp vì không còn nhìn rõ trước mắt nữa.

Cả hai lật đật trèo ngược lên lỗ hổng, rồi chạy về gian phòng lớn ngồi phịch xuống hai cái ghế bành. Cái cảm giác khó chịu không giải thích được chấm dứt ngay khi tụi nó ra khỏi căn hầm bất giác, mặc dù lúc đó tụi nó không nói gì với nhau về chuyện đó.

Chester há rộng miệng để giãn quai hàm, áp hai bàn tai lên hai tai, hỏi:

- Cái gì ở trong đó hồi nãy?

Will trả lời:

- Tao không biết. Tao sẽ kêu ba tao xuống coi – Ba có thể giải thích. Chắc là áp suất tích tụ hay gì đó.

- Mày có thực sự tin đó là một hầm mộ, bên dưới một nhà thờ hồi xưa không... Tất cả những cái tên đó là sao?

Will đăm chiêu suy nghĩ, trả lời:

- Có thể. Nhưng ai đó, nghệ nhân hay thợ đá, đã xây nó rất kỹ lưỡng, không để dư chút đầu thừa đuôi thẹo nào khi xong việc, rồi phong kín nó cũng rất kỹ. Mắc gì ai đó phải mất công làm như vậy chứ?

- Mày nói phải, tao đã không nghĩ tới điều đó.

- Và không có lối ra vô nào hết. Tao không tìm ra dấu vết nào của hành lang liên kết – không một cái nào. Một căn phòng độc lập khắc đầy những cái tên, giống như một kiểu bia tưởng niệm hay gì đó.

Will trầm ngâm, trông ngố hết chỗ nói.

- Bây giờ tụi mình làm gì nữa đây?

Chương Chín

Quá biết Rebecca có thể trở nên rất ư thù dai và thực sự cũng không đáng phải lãnh đủ cơn giận của con nhỏ - dù sao thì cũng không nên ngay trước bữa ăn – Will tự giũ bụi đất trên áo quần và giẫm đôi giầy ống cho rơi bớt những cục đất bự trước khi xồng xộc đi vào cửa chính của nhà nó. Quăng cái ba-lô xuống sàn, khiến dụng cụ bên trong va nhau loảng xoảng, Will khựng lại trong sửng sốt.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,38,39,[40],41,42,187 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Âm, Phủ, Quyển, 1, Tiểu, Thuyết, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Sự Trả Thù Của Bố Già
icon Percy Jackson - Kẻ Cắp Tia Chớp - Tập 1
icon Bản báo cáo tình yêu
icon Bà xã chớ giở trò
icon Bắt Lửa - Catching Fire
icon Húng Nhại - Mockingjay
icon Vương quốc của những giấc mơ
1234...678»
» Online: 1
» Trong ngày: 14
» Tổng: 18725 - Load: 0.0001s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>

Disneyland 1972 Love the old s