Hơi lạnh thấu xương!
Như Ca bất chợt hiểu rõ mọi thứ!
Thì ra cuộc gặp giữa nàng và Lôi Kinh Hồng tại ngọn núi hoang nọ đã bị người khác theo dõi.
Ngay sau khi nàng rời khỏi, Lôi Kinh Hồng lập tức bị bắt giữ. Ôi, cho nên Lôi Kinh Hồng mới cho rằng gã bị nàng bán đứng, Chiến Phong và Duệ Lãng mới có thể nói dối mà không sợ bại lộ. Ngoại trừ nàng thì chẳng ai biết Lôi Kinh Hồng khi đó không thể xuất hiện ở Liệt Hỏa sơn trang!
Còn nàng không có khả năng vạch trần lời xằng bậy của bọn họ!
Như Ca toàn thân lạnh buốt.
Nàng không thể kềm chế được cơn run rẩy.
Nếu như lần này Giang Nam Phích Lịch môn bị hãm hại, vậy trước đây thì sao?
Chân tướng sự việc rốt cuộc là như thế nào?
Bụi trần phất phơ trong ánh mặt trời lạnh lẽo của ngày đông.
Cánh cửa màu đỏ của đại sảnh bị gió đóng mở kèn kẹt.
Trên sảnh đường, đám hào kiệt các môn, các phái đều lớn tiếng lăng nhục hành vi đê tiện của Phích Lịch môn. Lúc trước Liệt Hỏa sơn trang buộc tội Phích Lịch môn ám sát Liệt Minh Kính, bọn họ nửa tin nửa ngờ, nhưng lần này chứng cớ xác thực, Phích Lịch môn khó mà biện bạch được nữa.
“Đúng là một Liệt Hỏa sơn trang vô liêm sĩ!”
Lôi Kinh Hồng, mặt đầy vết máu bầm, bị đè sấp ra đất, nhưng vẫn ngẩng đầu gào lên tức nghẹn:
“Ha ha! Chỉ dám dùng thủ đoạn ti tiện như vậy để đối phó với chúng ta hay sao? Con bà ngươi! Có bản lĩnh thì dùng đao thương đánh với thiếu gia một trận đi!”
Y phun một ngụm nược bọt về phía Như Ca thóa mạ:
“Con đàn bà đê tiện! Thiếu gia không ngờ lại chết dưới tay ngươi! Thực sự là mắt mù rồi!”
Nước bọt phun thẳng vào mặt Như Ca!
Nhanh như chớp giật!
Trên ghế giáng hương, Như Ca đang tái mặt sững sờ, không chút cảnh giác.
Một thanh đao.
Một thanh đao xanh thẵm như màu nước.
Ngăn ngụm nước bọt ấy lại.
Đó chính là Thiên Mệnh đao của Chiến Phong.
Mọi người ngây ra.
Quạt giấy của Đao Vô Hạ cũng ngừng phe phẩy.
Thiên hạ võ lâm ai ai cũng biết Chiến Phong xem
“Thiên Mệnh đao”
như tính mạng, trừ phi giết người, bằng không y quyết không dùng đến.
Nhưng lúc này, y chẳng ngờ lại dùng thanh đao ấy chỉ để đỡ một ngụm nước bọt ô uế cho một người con gái!
Bang chủ Thiết Đại Hồng của Thủy Thuyền bang giữa đám người gầm lên giận dữ: Thằng giặc kia, không ngờ ngươi không dám thừa nhận chuyện ác đêm qua! Phì, ta nhổ cho! Dám làm dám chịu mới xứng là nam tử hán đại trượng phu, ngươi như vậy chỉ khiến cho ta thêm kinh tởm mà thôi!”
Lôi Kinh Hồng tức giận muốn mắng lại, nhưng bị gã đệ tử của Liệt Hỏa sơn trang bên cạnh đánh cho một quyền, răng văng ra mấy chiếc, lập tức đau đớn hộc máu, không nói thêm được lời nào nữa.