...
Đứng trước căn hộ nhà Ryan, tôi không vào vội mà đứng trước cửa kính chỉnh sửa trang phục, kiểm tra xem trên người có vết xây xát nào không. Nếu Ryan biết được chắc anh ấy sẽ " giáo huấn" tôi cả đêm mất.
Qua lớp kính mờ ảo nhìn vào trong nhà, tôi nhìn thấy bóng anh đang đứng cạnh chiếc sofa đỏ trong phòng khách, hình như đang nghe điện thoại.
Tôi chạm tay nắm cửa định mở cửa bước vào, thì bị tiếng nói của anh làm cho bất ngờ mà khững lại :
_ Thiên Du, em nói còn 6 ngày nữa nghĩa là sao ? - Qua khe cửa nhỏ, Ryan tay cầm điện thoại, gương mặt anh tuấn đầy lo lắng.
6 ngày ? 6 ngày là sao ?
Tôi núp ngoài cửa, chỉ dám mở hờ cửa để nghe lén. Nhưng
tiếng Ryan thì nghe được đấy, còn tiếng trong điện thoại thì tôi gắng nghe thế nào cũng không được.
_ Không thể nào, đáng ra thời gian của em ... phải nhiều lắm cơ mà ? Tại sao chỉ có 30 ngày ? Rõ ràng Phương Đan nói ... - Giọng nói của Ryan ngày càng sốt sắng.
(bạn đang đọc truyện tại ,chúc các bạn vui vẻ)Ryan đang nói chuyện với Thiên Du ?
Cả người tôi dường như cứng dần theo từng câu mà Ryan nói ...
_ Em thích ... Stella đúng không ?
Tim tôi... đập mạnh một nhịp khiến tôi rối bời cả đầu óc, thẫn ra dựa vào cạnh cửa.
Thiên Du ... có 6 ngày nữa là sao chứ ? Còn cả " thích Stella" ?
Không lẽ họ còn chuyện gì nữa muốn giấu tôi sao ?
Tôi cảm thấy choáng váng đầu óc ...
_ 6 ngày nữa là sao hả ? - Tôi đẩy cửa bước vào, một giọng lạnh nhạt bất cần.
Ryan bị tiếng nói bất ngờ của tôi làm cho giật mình, rồi anh tắt điện thoại, từ từ quay lưng lại.
_ Em về khi nào vậy Stella ? - Anh tươi cười như không có chuyện gì, nhưng nụ cười cứng đờ của anh làm sao qua mắt được tôi chứ ?
_ Hai người nói 6 ngày nữa là cái gì hả ? Lại còn " thích Stella" là sao ? -Tôi gần như hét lên, cả đầu óc bất giác trống rỗng.
_ Em nói gì anh không hiểu ? - Ryan nhíu mày, tiến lại gần tôi.
_ Các người đã quen sống dối trá từ khi nào vậy ? -Tôi vẫn một mực lạnh lùng trừng mắt nhìn anh.
Ryan đứng trước mặt tôi, cả thân thể cứng đờ, nụ cười tắt ngấm.
Rồi anh đẩy gọng kính, âm trầm nói :
_ Thiên Du ... chỉ còn 6 ngày nữa là ... - Giọng anh ngắt quãng đầy chua xót.
Nếu Như Anh không Là Thiên Thần
_ 6 ngày nữa làm sao hả ?!
_ 6 ngày nữa, Thiên Du bắt buộc phải trở về làm Thiên Thần ...Sức mạnh của cậu ấy chỉ có thể giúp cậu ấy ở trong thân xác đó 30 ngày thôi, và hôm nay là ngày thứ 24 rồi ...
Ngày thứ 24 ?
Mắt tôi như phủ lên những hạt tuyết ngày ấy, nhưng lại bỏng rát đau đớn.
_ Đây ...là một trò đùa... đúng không ? Trên đời này làm gì có cái gì gọi là " Thiên Thần" chứ ? Các người ...đang đùa đúng không ? - Tôi như ngây ra, nắm lấy hai vai của Ryan.
Anh quay mặt, mím môi trầm mặc.
_ Là mơ ? Đúng không ? Là một giấc mơ thôi đúng không ? Hắn ... chỉ là một con người bình thường, không có Thiên Thần... làm gì có Thiên Thần chứ ? Ryan à, hãy gọi em dậy đi ... - Đôi môi tôi bất giác mỉm cười nhìn anh đầy cầu xin, mắt ướt đẩm lệ...