- Em sợ… Và anh quan sát vẻ mặt nàng một cách nghiêm trang:
- Tại sao cô sợ? Nàng nghĩ một hai phút rồi nói chậm rãi:
- Anh có nhớ một lần anh nói với em rằng có hai điều ác
- một đến từ bên ngoài, và một từ bên trong?
- Vâng, tôi còn nhớ.
- Anh nói, sau đó anh nói về những căn bệnh tàn phá hoa quả, nhưng em nghĩ cũng giống như vậy với con người. Hori chậm rãi gật đầu:
- Thế cô đã hiểu ra… Vâng, đúng vậy Renisenb ạ. Renisenb đột ngột:
- Điều đó đang xảy ra. Dưới kia, nơi nhà mình. Điều ác đã đến. Từ bên ngoài! Và em biết ai mang nó lại. Đó là Nofret! Hori vẫn chậm rãi:
- Cô nghĩ vậy? Renisenb gật đầu quả quyết:
- Vâng, vâng, em biết anh đang nói gì. Anh Hori, anh nghe đây, khi em đến đây với anh lần trước em đã nói rằng mọi thứ vẫn như xưa
- ngay cả việc Kait và Satipy cãi nhau
- điều đó đúng. Nhưng chuyện cãi vã với nhau đó, anh ạ, không phải là cãi vã thật. Ý em muốn nói Satipy và Kait thích cãi vã
- cho hết ngày
- không có người nào trong hai chị ấy thật sự giận ghét nhau. Nhưng bây giờ thì khác. Giờ thì họ không chỉ nói với nhau những lời thô lỗ hay khó chịu. Giờ họ nói những lời mà họ biết sẽ làm tổn thương. Và khi họ thấy ai bị tổn thương thì họ sung sướng. Thật khủng khiếp! Anh Hori! Ngày hôm qua Satipy giận dữ đến nỗi đâm một chiếc kim dài bằng vàng vào tay Kait và một hay hai ngày trước thì Kait thả một cái chảo đồng nặng và đầy mỡ đang sôi lên chân Satipy. Khắp nơi đều như vậy. Satipy chửi rủa anh Yahmose suốt đêm, tất cả mọi người đều nghe rõ. Anh Yahmose có vẻ bệnh, mệt mỏi và sợ hãi. Anh Sobek thì ra làng ở lại đêm đó với bọn đàn bà rồi trở về say khướt, hò hét quát tháo và khoe anh ta thông minh như thế nào.
- Những chuyện đó thì đúng rồi, tôi cũng biết
- Hori nói chậm rãi
- Nhưng tại sao cô lại trách Nofret?
- Bởi vì đó là do cô ta mà ra. Chính điều cô ta nói, rất ít và rất thông minh
- luôn luôn gây ra những chuyện đó. Cô ấy giống như cái mũi nhọn mà người ta dùng để thúc trâu bò vậy. Cô ta cũng rất thông minh nữa, trong việc biết nói cái gì. Đôi khi em nghĩ chính là Henet bày cho cô ta… Hori có vẻ suy nghĩ:
- Đúng, có lẽ là như vậy. Renisenb rùng mình:
- Em không thích Henet. Em ghét cái thói lê lết của bà ta. Bà ta rất tận tụy với tất cả tụi em. Tuy thế, tụi em không ai muốn được bà yêu thương cả. Làm thế nào mà mẹ em có thể mang bà ta về đây và hết sức yêu thương bà ta?
- Về điều này thì chúng ta chỉ nghe có lời Henet mà thôi
- Hori đáp khô khan.
- Tại sao Henet hết sức yêu thích Nofret, mụ theo cô ta khắp nơi và rỉ tai thì thầm đủ chuyện với cô ta? Ôi, Hori, em đã bảo anh em sợ. Em ghét Nofret! Em muốn cô ấy đi cho khuất mắt. Cô ấy đẹp, nhưng độc ác và xấu.