Josh cố tập trung vào lý do khiến cậu tới tòa nhà đang bốc hỏa này, nhưng cậu càng tập trung nhiều, cậu càng thấy mọi việc khó hiểu hơn.
Rồi Sophie xuất hiện. ĐIều đầu tiên Josh thấy là sự thay đổi kinh khủng trên người chị sinh đôi. Khi Sophie bước vào văn phòng tiến sĩ vài phút trước, Josh hồi hộp...nhưng bối rối. Sau chị ấy lại ở đây? Sao chị ấy tìm ra cậu? Cậu biết nhà Flamel gửi chị tới. Nhưng không sao; chị sẽ về phe cậu và giúp cậu mang Coatlicue về. Đây là việc quan trọng nhất.
Nhưng hạnh phúc của cậu không kéo dài lâu. Nó nhanh chóng biến thành nỗi sợ, sự kinh tởm và thậm chí tức giận vì những hành động của chị. Sophie không tới giúp cậu, chị ấy...ờ, Josh không biết chị ấy muốn cái gì. Cậu quan sát và choáng váng, khi lớp khi của chị đông cứng thành một lớp áo giáp bạc xung quanh cơ thể, sau đó chị nhẫn tâm dùng roi quất lên người Archon xinh đẹp và không thể phòng vệ đó.
Tiếng kêu đau đớn quằn quại của Coatlicue thật đau lòng, và khi bà quay mặt về phía Josh và vươn tay ra, sự đau đớn và cảm giác bị phản bội ánh lên trong đôi mắt bà khiến Josh không chịu nổi. Cậu là người đã triệu tập bà ta từ thế giới bóng tối; cậu phải chịu trách nhiệm cho nỗi đau này. Nhưng cậu không thể giúp được.
Aoife chuồn ra sau lưng Coatlicue và giữ bà ta trong khi Sophie tiếp tục quất vào người bà. Sau đó Aoife lôi Archon bị thương về lại vương quốc bóng tối. Giây phút Coatlicue biến mất, Josh đã thấy mọt sự mất mát lo lớn. Cậu đã sắp, sắp làm được một điều vĩ đại. Nếu Coatlicue chịu quay về thế giới, bà sẽ... Josh nuốt một miệng khói mùi cao su và mắt ầng ậng nước. Cậu không biết chắc bà có thể làm gì.
Từ dưới cậu hai bậc thang, Dee quay lại nhìn cậu, đôi mắt xám mở to và trong hoang dại trong ánh sáng mờ mờ. "Đi gần vào," hắn quát. Hắn hất hàm về phía căn phòng cháy. "Cậu thấy chưa? Họ làm điều họ luôn làm! Chết chóc và hủy diệt luôn đi theo nhà Flamel và đồng đảng của họ đó."
Josh lại ho, cậu cố gắng hít chút không khí trong lành. Đây không phải lần đầu cậu nghe lời buộc tội như thế này. "Scathach cũng nói thế."
"Sai lầm của Bóng tối là chọn nhầm phe." Nụ cười của Dee trông thật xấu xí. "Cậu cũng suýt như thế."
"chuyện gì xảy ra trên kia vậy?" Josh hỏi. "Mọi chuyện xảy ra nhanh quá, và Sophie..."
"Đây không phải lúc để giải thích."
"Nói đi," Josh giận dữ yêu cầu, và không khí đột nhiên tràn ngập mùi vỏ cam.
Dee dừng lại. Khí cậu cậu ta khiến đôi mắt sáng lên còn răng chuyển sang màu vàng. "Josh, cậu đã vuột mất khoảnh khắc làm biến đổi thế giới mãi mãi. Chúng ta suýt bắt đầu được quá trình biến trái đất thành thiên đường. Và cậu là phương tiện giúp chúng ta làm điều đó." Khuôn mắt tiến sĩ chuyển thành một chiếc mặt nạ cau có. "Hôm nay nhà Flamel đã phá ta. Và cậu biết vì sao chứ? Vì họ - cũng như những kẻ khác - không muốn trái đất tốt hơn. Nhà Flamel thèm khát bóng tối, họ tồn tại bên lề xã hội, sống bí mật và trong dối trá. Họ mạnh lên nhờ nỗi đau và nhu cầu của những kẻ khác. Họ biết trong thế giới mới của ta sẽ không có bóng tối cho họ trốn vào, không có nỗi đau nào để họ lợi dụng. Họ không muốn ta - và những người như ta - thành công. Cậu đã giúp ta tới thành công hơn bao giờ hết.