Người đàn ông rất vui mừng khi gặp lại anh bạn trẻ. Nhưng ngay lập tức, ông nhận ra vẻ mệt mỏi và ủ rũ nơi chàng trai. Một cách ân cần và lo lắng, ông nhẹ nhàng khuyên chàng trai hãy chia sẻ bớt gánh nặng tinh thần.
Chàng trai kể lại cho ông nghe về những nỗ lực vô vọng tìm kiếm Quà tặng trước đây, về sự bỏ cuộc, về những khó khăn, vất vả, khổ sở mà anh đang gặp phải. Sự chăm chú lắng nghe của người bạn khiến anh vơi nhẹ nỗi lòng.
Trong lúc trò chuyện và chia sẻ mọi chuyện với ông, anh ngạc nhiên vì thấy những vấn đề tưởng chừng như kinh khủng của anh hóa ra dường như không quá tồi tệ.
Chàng trai trẻ chợt nhận ra rằng khi ở bên người bạn lớn tuổi của mình, anh cảm nhận lại được niềm vui và sự bình an. Anh như được tiếp thêm năng lượng sống.
Anh tự hỏi không biết tại sao ông luôn giữ được một phong thái lạc quan, ung dung tự tại đến thế, khác hẳn với những người anh từng quen biết. Điều gì làm cho ông ấy trở nên đặc biệt thế nhỉ?
Anh thổ lộ với người bạn già những khúc mắc của mình:
- Cháu cảm thấy rất vui vẻ khi ở bên ông. Liệu điều này có liên quan gì đến Quà tặng không?
- À, mọi thứ đều liên quan với nhau đấy cháu ạ.
- Chà, ước gì cháu có thể tìm được món quà đó.
Ông nhìn anh bạn trẻ với ánh mắt trìu mến:
- Để có thể tìm được Quà tặng của chính mình, cháu hãy nghĩ về những lúc cháu hạnh phúc và thành công nhất. Thật ra thì cháu đã biết rõ nơi nào có thể tìm thấy Quà tặng của mình rồi. Chỉ có điều cháu vẫn chưa ý thức được về điều đó thôi. Cháu đừng quá cố gắng. Hãy thư giãn. Tinh thần sảng khoái sẽ giúp cháu dễ dàng tìm ra câu trả lời. Mọi việc, đến thời điểm của nó, sẽ tự nhiên trở nên rõ ràng ngay thôi.
Kết thúc câu chuyện, ông gợi ý cho chàng trai về sự cần thiết của một “điểm dừng” trong giai đoạn này:
- Sao cháu không thử tách mình ra khỏi nhịp sống thường ngày, cho mình thời gian nghỉ ngơi và để cho câu trả lời tự tìm đến với cháu? Cháu làm đi.
Theo lời khuyên của người bạn già, chàng trai nhận lời mời của một người bạn đến nghỉ tại ngôi nhà nhỏ của anh ấy trên một vùng núi. Một mình giữa thiên nhiên hoang sơ, chàng trai trẻ dần cảm nhận được một khía cạnh khác của cuộc sống. Dường như mọi thứ ở đây trôi theo một nhịp khác, chậm rãi và êm đềm hơn.
Trong những lần đi dạo, chàng trai không ngừng suy ngẫm về cuộc sống của mình, anh bất chợt so sánh mình với người bạn già và tự hỏi: “Sao cuộc đời của mình lại không giống cuộc đời ông ấy nhỉ?”.
Dù thành công vượt bậc trong cuộc sống nhưng người bạn già của anh lúc nào cũng khiêm tốn và giản dị.
Ông đã bắt đầu sự nghiệp của mình từ điểm xuất phát thấp rồi tiến dần lên những bậc cao hơn cho tới khi đạt đến nấc thang cao nhất.