Có một cái gì chuyển động trong khoảng không đằng sau nó và một sinh vật thứ hai, thậm chí còn to hơn con đầu tiên, rơi xuống từ bầu trời đêm. Nó xếp cánh lại đứng thẳng trong khi đầu hướng thẳng về chiếc xe hơi.
"Có thể là chúng ăn chay," Josh đoán chừng. Dựa người vào chiếc ghế tài xế, cậu lục lọi phía sau của chiếc xe, tìm kiếm một vật gì đó có thể dùng làm vũ khí.
"Không với những cái răng như thế này," chị gái của cậu nói dứt khoát. "Chị nghĩ chúng là những con thằn lằn bay," cô nói, nhớ lại những bộ xương khổng lồ cô đã từng nhìn thấy ở Trung tâm Khoa học Tự nhiên Texas.
"Như là thằn lằn ngón cánh nay đã tuyệt chủng?" Josh hỏi, quay người lại. Cậu đã tìm thấy một cái máy dập lửa nhỏ.
"Thằn lằn bay lâu đời hơn," Sophie nói.
Một con thằn lằn bay thứ ba rơi xuống từ bầu trời đêm,và giống như ba người đàn ông bị gù lưng, ba sinh vật này bắt đầu tiến sát đến chiếc xe.
"Lẽ ra tụi mình nên ở yên trong nhà cây," Sophie lẩm bẩm. Chúng đã được cảnh báo, phải thế không? Hãy ở yên trong phòng, đừng bỏ đi... và sau tất cả những gì chúng trông thấy tính đến nay, chúng nên phỏng đoán là Vương quốc Bóng tối của Hekate vào ban đêm là một nơi chốn nguy hiểm và chết chóc. Bây giờ chúng đang phải đối mặt với một giống sinh vật vượt xa hơn cả kỷ phấn trắng của Creta nữa.
Josh mở miệng định trả lời, nhưng cậu đã vội im bặt, cậu lôi cục pin chứa trong chiếc máy dập lửa nhỏ ra ngoài, chuẩn bị sẵn sàng. Cậu không biết chắc điều gì sẽ xảy ra nếu như cậu bắn luồng hơi đốt về phía chúng.
Ba sinh vật lạ tỏa rộng ra. Một con tiến về phía mũi xe, hai con còn lại đi thẳng đến cửa sổ của tài xế và hành khách.
"Ước gì chúng ta biết chút ít phép thuật trong lúc này," Sophie nói nồng nhiệt. Cô có thể cảm thấy tim mình đập thình thịch trong lồng ngực và để ý thấy lưỡi mình như nở rộng ra trong miệng. Cô nín thở và cảm thấy đầu óc quay cuồng.
Con thằn lằn bay to nhất dựa hẳn vào mui xe, tỳ đôi cánh khổng lồ vào lớp vỏ kim loại trầy xước để làm điểm tựa cho chính mình. Cái đầu dài như đầu rắn thò về phía trước để sục vào bên trong chiếc xe và nó chậm rãi nhìn từ Sophie sang Josh và rồi trở lại với Sophie. Khi sát gần, cái miệng của nó trông thật ghê gớm với hàm răng vô tận.
Josh chỉnh vị trí của chiếc vòi bấm của chiếc máy dập lửa thẳng vào một trong những lỗ nhỏ trên kính chắn gió và chĩa nó vào con thằn lằn bay. Đôi mắt của cậu đảo lia lịa qua trái và qua phải, quan sát sự xâm nhập của hai con còn lại và mồ hôi tứa ra ướt đẫm hai bàn tay cậu khiến cậu cảm thấy thật khó có thể cầm chắc chiếc máy dập lửa.