XtGem Forum catalog
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Hoa Hồng Xứ Khác

» Thể loại: Tiểu Thuyết

» Đăng lúc: 17:12 06/10/2013
» Lượt xem: 10437
↓Xuống cuối trang↓

Tôi thở phào và bước chân qua ngạch cửa. Ngay sau cửa là một bức bình phong vẽ hình hai con hạc, vừa dùng để chắn gió vừa để chắn những ánh mắt láo liên vụng trộm của những
người như... tôi. Chiếc bàn kê cạnh bức bình phong. Tôi ngồi ở đó, chờ mẹ nhỏ Hồng vào gọi
Gia Khanh.
Chẳng hiểu Gia Khanh đang làm gì ở trong nhà mà một lát sau mẹ nhỏ Hồng quay trở ra, nói:
- Cháu đợi Gia Khanh một chút xíu!
Rồi dường như thấy bỏ tôi ngồi một mình tội nghiệp, bà nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh, niềm nở hỏi chuyện.
Trong khi đó, thấy Gia Khanh nấn ná chưa chịu ra, bụng tôi cứ lo ngay ngáy. Tôi sợ nhỏ
Hồng quay về nhà thình lình. Thằng Bá có tài ba cách mấy cũng chỉ "dụ cọp lìa rừng" một khoảng thời gian nào đó thôi, chứ chẳng lẽ nó khiến được cọp bỏ rừng đi biệt! Nhưng lo thì
lo, tôi cũng không thể rút lui nửa chừng. Tôi phải đợi Gia Khanh ra để trao bức "chân dung tình yêu" cho nó.
Vì nỗi phập phồng đó, tôi trả lời những câu hỏi của mẹ nhỏ Hồng cứ ngắc nga ngắc ngứ, chả
ra làm sao. Chỉ đến khi đề tài cuộc trò chuyện chuyển dần lên cao, liên quan đến gốc gác tổ
tông của tôi, thì không khí đối thoại giữa tôi và mẹ nhỏ Hồng mới bắt đầu rôm rả. Bà hỏi tôi:
- Cháu người ở đâu?
- Dạ cháu người Thăng Bình. Mắt bà long lanh:
- Bác cũng là người Thăng Bình. Cháu ở Bình nào?
- Dạ, cháu ở Bình Tú. Bà càng chưng hửng:
- Ủa, bác cũng người Bình Tú. Cháu ở Tú nào?
Sự phát hiện bất ngờ đó không chỉ khiến mẹ nhỏ Hồng ngạc nhiên. Ngay cả tôi cũng sững sờ. Hóa ra bà cùng quê với tôi. Linh tính báo cho tôi biết đó là một món quà vô giá mà thượng đế
cố tình nhét vào túi áo tôi. Tôi hồi hộp đáp:
- Cháu ở Tú Phương.
Tới đây thì mẹ nhỏ Hồng chẳng thèm ở chung với tôi nữa. Bà chép miệng:
- Bác ở Tú Trà. Nhưng bà nói thêm:
- Ở Tú Phương, bác quen biết cũng nhiều. Cháu là con ai ở đó? Tôi lễ phép:
- Dạ, cháu là cháu ngoại ông Thất Kim.
Tôi không nói tên ba mẹ, mà cố tình kể tên ông tôi. Bởi ông tôi là thầy thuốc, ông chữa bệnh
cho bao nhiêu người, ở Bình Tú ai cũng biết ông. Quả đúng như tôi nghĩ, vừa nghe tới tên ông tôi, mẹ nhỏ Hồng sửng sốt kêu lên:
- Ủa, hóa ra cháu là cháu ngoại thầy Thất? Vậy cháu là con cô Thạnh hay con cô Ngọc?
Thạnh là tên mẹ tôi. Còn Ngọc là tên dì tôi. Mẹ nhỏ Hồng hỏi vậy chứng tỏ bà biết khá rõ gia
đình tôi. Tôi liếm môi:
- Dạ, mẹ cháu tên Thạnh. Bà lại hỏi:
- Cháu thứ mấy?
- Dạ, cháu là con cả.
Tôi vừa nói xong, bà chồm tới đặt tay lên vai tôi, vẻ mừng rỡ như gặp lại cố nhân:
- Vậy cháu là thằng Khoa đây mà! Rồi như sợ mình lầm, bà gặng hỏi:
- Tên cháu là Khoa phải không? Tôi há hốc mồm:

- Ủa, sao bác biết tên cháu?
Mẹ nhỏ Hồng mỉm cười. Bà từ tốn nhắc lại chuyện xưa:
- Hồi trước, bác ở nhà ông ngoại cháu ba tháng. Hồi đó, con Hồng của bác bị bệnh thương hàn. Đưa đi bệnh viện nào, các bác sĩ cũng lắc đầu. Ai cũng bảo nó khó bề qua khỏi. Cuối cùng, bác đưa nó đến nhà ông ngoại cháu. Hai mẹ con bác ở đó suốt mấy tháng trời để điều
trị.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,68,69,[70],71,72,74 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Hoa, Hồng, Xứ, Khác, Tiểu, Thuyết, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Sự Trả Thù Của Bố Già
icon Percy Jackson - Kẻ Cắp Tia Chớp - Tập 1
icon Bản báo cáo tình yêu
icon Bà xã chớ giở trò
icon Bắt Lửa - Catching Fire
icon Húng Nhại - Mockingjay
icon Vương quốc của những giấc mơ
1234...678»
» Online: 1
» Trong ngày: 3
» Tổng: 10437 - Load: 0.0001s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>