pacman, rainbows, and roller s
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Hoa Hồng Xứ Khác

» Thể loại: Tiểu Thuyết

» Đăng lúc: 17:12 06/10/2013
» Lượt xem: 10483
↓Xuống cuối trang↓

không?". Hẳn là Gia Khanh không hiểu. Cũng có thể nó hiểu nhưng nó chơi cái tình "vờ". Đằng nào thằng Ngữ cũng chết, tôi khoan khoái nghĩ thầm. Bạn bè thì bạn bè, trong cái vụ "sao chổi Halley" này, "chết" được đứa nào hay đứa đó!
Ngữ "chết". Nhưng còn Hòa. Thằng Hòa sống nhăn răng, mà lại sống khỏe, sống... hạnh phúc mới khổ cho thiên hạ chứ. Dạo này, nó đeo dính Gia Khanh như hình với bóng. Trên sấn
khấu, nó đứng cạnh Gia Khanh đã đành. Đến khi rời sân khấu, bước xuống... cuộc đời, can cớ
gì mà nó cứ lẽo đẽo đi theo Gia Khanh hoài. Hòa tham lam hệt như những người xếp hàng
giành chỗ mua vé cải lương. Nó không chịu lùi bước nhưng cho ai lấy một phút, dù người đó

là nhà thơ như Ngữ hay là "kẻ tu hành" như tôi.
Thấy Hòa độc chiếm người đẹp, Ngữ gai mắt giở giọng cà khịa:
- Làm gì mà mày cứ bám em Gia Khanh hoài vậy? Hòa khinh khỉnh:
- Tụi tao đi tập văn nghệ, việc gì đến mày?
Lối ăn nói trịch thượng của Hòa khiến Ngữ tái mặt. Nhưng biết mình yếu thế, Ngữ đành ngậm
bồ hòn làm ngọt. Sửng cổ cãi lại, Ngữ sợ bị ghép vào tội trạng "ghen tị". Ghen tị thì chẳng
hay ho gì. Vì vậy, Ngữ lầm lũi bỏ đi. Nó đi xa lắc xa lơ mà tôi còn nghe tiếng nó nghiến răng ken két.
Tôi lặng lẽ chứng kiến cuộc đối thoại ngắn ngủi nhưng đầy kịch tính giữa hai đối thủ. Và tôi bỗng phát hiện ra so với âm nhạc, thơ ca chẳng là cái quái gì. Thơ ca chỉ là tép riu. Nhà thơ Ngu Kha đụng đâu hỏng đó trong khi ca sĩ Hòa lé chẳng cần sử dụng đến đôi mắt lé của mình
vẫn chinh phục được người đẹp Halley.
Tôi vừa ghen ghét Hòa vừa ngưỡng mộ nó. Thi sĩ, văn sĩ, họa sĩ, triết gia rốt lại chẳng bằng
cái anh ca sĩ. Ca sĩ được lên sân khấu, được biểu diễn trước hàng ngàn cặp mắt, lại còn được hát... song ca. Từ giờ phút đó, tôi mơ ước trở thành ca sĩ. Tôi thèm địa vị của Hòa. Tôi sẽ
tham gia vào ban văn nghệ của lớp.
Quyết định xong, tôi vội vã đi tìm Bá, thằng bạn thân nhất của tôi. Tôi phải hỏi ý kiến nó, xem tôi có nên trở thành một ngôi sao ca nhạc hay không.
Bá ngồi xếp bằng trên giường nghe tôi nói. Nghe xong, nó khẽ đẩy cái gọng kính trên sống mũi rồi nhìn tôi chăm chăm:
- Mày nói thật hay nói chơi đó? Tôi rụt rè đáp:
- Nói thật.
Bá vẫn dán mắt vào mặt tôi:
- Mày muốn trở thành ca sĩ?
- Ừ.
- Lý do?
Bá hỏi tôi bằng cái giọng của công an điều tra tội phạm khiến tôi đâm ra lúng túng. Tôi ngập ngừng trả lời:
- Tại tao thấy tao có... máu văn nghệ. Bá cười hô hố:
- Mày có máu văn nghệ?
- Ừ, tao đoán vậy! - Tôi ấp úng đáp. Bá nhún vai:
- Đoán cái khỉ mốc! Mày đâu có hát được!
- Được! - Tôi quả quyết - Tao hát hoài! Bá tỏ vẻ nghi ng:
- Xạo đi mày! Mày hát hoài sao tao không nghe? Tôi hừ giọng:
- Làm sao mày nghe được! Tao thường hát... một mình! Bá nhướng mắt:
- Vậy bây giờ mày hát thử tao nghe coi!
Trước đề nghị của Bá, tự dưng tôi đâm lúng túng. Tôi lắc đầu nguầy nguậy:
- Thôi, kỳ lắm!
- Hừm, thằng này lạ! Hát trước mặt tao, mày còn mắc cỡ, làm sao mày hát được trước bao nhiêu người được? Vậy mà cũng đòi làm ca sĩ!
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,42,43,[44],45,46,74 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Hoa, Hồng, Xứ, Khác, Tiểu, Thuyết, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Sự Trả Thù Của Bố Già
icon Percy Jackson - Kẻ Cắp Tia Chớp - Tập 1
icon Bản báo cáo tình yêu
icon Bà xã chớ giở trò
icon Bắt Lửa - Catching Fire
icon Húng Nhại - Mockingjay
icon Vương quốc của những giấc mơ
1234...678»
» Online: 1
» Trong ngày: 19
» Tổng: 10483 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>