Trong quán Kẻ Chết Treo , Dot nói :
"Theo tui thấy thì chính thằng đó đã giết họ , và tui cóc cần biết cành sát nói gì. Và nếu mà thằng chả biết điề một chút xíu thì thằng chả nên bỏ đi biệt xứ cho rồi , bởi vì thằng chả cũng phải hiểu là chúng ta biết tỏng chuyện thằng chả làm chớ."
Nhưng Frank chẵng thèm bỏ đi đâu hết. Gã cứ ở lại giữ vườn cho một gia đình khác dọn đến Ngôi Nhà Riddle , rồi cho một gia đình khác nữa...bởi vì chẵng có gia đình nào sống ở ngôi nhàđó được lâu. Có lẽ một phần tại Frank mà mấy chủ nhân mới đều nói là họ có một cảm giác khó chịu về ngôi nhà. Còn ngôi nhà đó , từ khi không có người ở thì bắt đầu suy tàn , khong đwuocj sửa sang nữa.
Vào những ngày này , một người đàn ông giàu có đến mua ngôi nhà, không phải để ở mà cũng không dùng nó vào mục đích gì khác. Trong làng đồn đại là ông ta giữ ngôi nhà đó "lý do thuế má " , mặc dù cũng không ai giải thích được rõ ràng như vậy nghĩa là sao. Tuy nhiên , ông chủ giảu có tiếp tục mướn Frank làm vườn. Bây giờ , Frank đã gần bảy mươi bảy tuổi , rất lãng tai ,cái chân càng xi cà que hơn bao giờ hết , nhưng lão vẫn đi rảo quanh vườn hoa môi khi thời tiết tốt , cho dù cỏ đã bắt đầu mọc lút đầu và lão thì cứ phải ráng hết sức để đạp chúng bẹp dí xuống.
Cỏ không phải là thứ duy nhất mà lão Frank phải dấu tranh chống chọi. Mấy thằng nhóc trong làng vẫn có thói quen quăng đá vô cửa sổ Ngôi Nhà Riddle . Tụi nó cỡi xe đạp chạy nhong nhong qua những bãi cỏ mà lão Frank đã vất vả chăm sóc cho được mượt mà . Đã một hay hai lần gì đó, tụi nó còn đột nhập vô trong nhà để mạo hiểm chơi. Biết lão Frank tận tụy với ngôi nhà và khu vườn đến nỗi việc trông nom ngôi nhà gần như là một ám ảnh của lão cho nên tụi nhỏ lấy làm khoái lắm khi nhìn thấy lão khập khiễng băng ngang khu vườn , quơ quơ cây gậy và khào khào quát thét bọn nhóc . Về phần Frank , lão tin rằng mấy thằng nhóc hành hạ lão vì tụi nó, cũng giống như ba má và ông bà tụi nó , tưởng rằng lão là kẻ sát nhân. Vì vậy vào một đêm tháng tám , lão Frank thức dậy và thấy cái gì đó rất bất thường phía trên ngôi nhà cũ xưa, thì lão cũng chỉ cho là lũ nhóc đã bạo gan đi xa hơn một bước trong cái trò hành hạ lão.
Đúng ra là chính cái chân đau đã đánh thức lão Frank . Khi tuỏi đã về già , cái chân làm lão đau đớn hơn bao giờ hết. Lão thức dậy và đi khập khiễng xuống cầu thang , vô nhà bếp ,định đong đày chai nước nóng để chườm lên những chỗ đau trên đầu gối của mình. Đứng bên bồn rửa chén, đổ đầy nước vô ấm , lão ngó lên Ngôi Nhà Riddle và thấy ánh sáng lập lòe bên trong cửa sổ trên lầu . Lão Frank biết ngay chuyện gì đang xảy ra. Nhất định là lũ nhõ đã lại đột nhập vô nhà một lần nữa, và căn cứ vào bóng chập chờn của ánh sáng, lão chắc là tụi nó đã thắp lên một ngọn lửa.
Lão Frank không có điện thoại , mà trong bất kể trường hợp nào thì lão cũng không thèm tin cậy cảnh sát kể từ khi lão bị bắt để thẩm vấn về cái chết của ba người nhà Riddle . Lão bèn đặt ngay ấm nước xuống , vội vã lê đôi chân xì caf que của lão lên cầu thang cho thật nhanh và ngay sau đó lại trở xuống bếp , lúc này đã mặc thêm quần áo, lão lấy cái chìa khóa cũ kỹ rỉ sét trên cái móc gần cửa , cầm lấy cây gậy đang dựng đứng dựa tường, và bắt đầu bước đi trong đêm.