80s toys - Atari. I still have
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Liệt Hỏa Như Ca (Tập 2)

» Thể loại: Kiếm Hiệp

» Đăng lúc: 10:45 13/10/2013
» Lượt xem: 4705
↓Xuống cuối trang↓
c ban chỉ, nhớ tới nụ hôn buổi sớm rất lâu trước kia, môi y tái nhợt, nói: "Phải! Ta là nỗi sỉ nhục của Liệt Hỏa sơn trang." Như Ca nhìn y lần cuối rồi chạy vội ra ngoài, khoảnh khắc xoay người lại nước mắt nàng tuôn ra như mưa. Thấy nàng rời đi, Ngọc Tự Hàn nhắm mắt lại, môi y tái nhợt tựa như cánh hoa hạnh ướt sũng vì mưa lạnh. Y ngồi im trầm mặc. Uống trà hết chén này đến chén khác. Ám Dạ La phất tay lệnh cho các nàng vũ công lui ra ngoài, rồi rảo bước về phía Ngọc Tự Hàn, chu sa giữa chân mày nhướng lên khoái trá: "Đau lòng sao?" Ấm trà đã trống rỗng, Ngọc Tự Hàn ngẩn ngơ mân mê chung trà nhẵn nhụi. "Nàng sẽ không biết, ngươi là sợ ta làm thương tổn tới nàng nên mới bày trò hí lộng nàng như vậy. Vốn không phải là bán đứng gì cả, công lực của Tuyết chỉ còn lại có hai phần so với trước, có đến mười cuộc ám sát như Chiến Phong và Như Ca cũng không làm thương tổn nổi một đầu ngón tay của ta. Thiên hạ này, ta đã không còn đối thủ nữa!" Ám Dạ La cười ầm rung cả người, khiến cho bộ huyết y tung bay: "Thế nhưng chỉ là một lời nói dối nho nhỏ thôi, nàng ta đã lập tức tin. Ha ha ha ha, thế gian này đâu thể tín nhiệm loại yếu đuối này!" Ngọc Tự Hàn vẫn trầm mặc. Ám Dạ La cúi xuống chăm chú nhìn y, ánh mắt tà mị đa tình: "Ngày hôm nay là ngày cuối của giao ước, ngươi đã có quyết định chưa? Phải chăng muốn ta thu hồi sự khỏe mạnh của ngươi, một lần nữa trở lại thân thể tàn phế nguyên bản hay sao?" "Ngày cuối cùng ....." Ngọc Tự Hàn lẩm nhẩm. "Nếu đổi lại là mười ngày trước, nhất định ngươi sẽ cự tuyệt đề nghị của ta mà không cần nghĩ ngợi, nhưng mà bây giờ ngươi đã do dự." "......." "Khi ngươi đang hưởng thụ tư vị khỏe mạnh mà bỗng biến trở lại tàn phế tai không thể nghe chân không thể đi, quả thực là còn thống khổ hơn cả chết." Ngọc Tự Hàn cười khổ. Trong mắt Ám Dạ La lóe lên vẻ kỳ dị: "Khi ngươi trợ giúp ta giành được thiên hạ, ta hứa sẽ cho ngươi có được thân thể khỏe mạnh trọn đời." "Ta cần một thân thể khỏe mạnh trọn đời để làm gì chứ?" Nếu như nàng chỉ có hận đối với y, như vậy sống có lâu nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì. "Ta còn có thể giao Như Ca cho ngươi." Ám Dạ La lại tiếp. Thân thể Ngọc Tự Hàn khẽ rung lên. "Ta có thể khiến cho nàng yêu ngươi, khiến cho trong lòng nàng không có nam nhân nào khác, chỉ có yêu mình ngươi thôi." "Ngươi không thể làm được." "Nếu như có thể có thể làm được thì sao?" Ám Dạ La mềm mỏng dụ dỗ y. Ngọc Tự Hàn siết chặt nắm tay, chung trà vang lên tiếng vỡ, mảnh vỡ đâm vào ngón tay y, máu tươi rỉ ra. ******o0o******** Đêm khuya, Ngọc Tự Hàn lại gặp Như Ca lần nữa. Nàng mặc một bộ áo lụa mỏng manh, chủ động đẩy của phòng yra rồi tiến vào, dưới ánh lửa chiếu rọi, mặt nàng như hoa đào, sóng mắt lưu động. Nàng tựa như một trận gió cuốn tới khiến người ta chìm đắm mê say, khẽ ngồi xuống cạnh giường, dùng bàn tay ấm áp vuốt ve khuôn mặt y. Ngọc Tự Hàn kinh hãi. Đây không phải Như Ca mà y quen biết. Y muốn đẩy ra nàng. Như Ca lại ôm lấy y, dịu dàng ngả đầu lên bụng y. Giọng nói của Ám Dạ La từ trong bóng tối vang lên: "Bây giờ nàng thuộc về ngươi đấy." Ngọc Tự Hàn cả giận nói: "Ngươi đã làm gì nàng?" Trong vòng tay của nàng, y cảm thấy một luồng nhiệt khí từ bụng dưới bốc lên. "Chẳng qua nàng chỉ dùng một chút thuốc mà thôi, không có ngươi, nàng sẽ chết đó." "Đưa thuốc giải ra cho ta!" Ám Dạ La làm như không nghe thấy, cười to nói: "Ngươi để cho nàng chết hay là muốn có nàng?" Nói xong y liền biến mất trong bóng tối vô tận. Trong hơi thở của Như Ca mang theo hương thơm khiến người ta say mê: "Sư huynh ....." Ngọc Tự Hàn giật mình: "Muội biết huynh là ai?" Người bị hạ thuốc mê thường đều là thần trí hỗn loạn mà. Ánh mắt Như Ca mê đắm mà ướt át, hai gò má ửng đỏ" "Ngọc sư huynh .... Huynh là Ngọc sư huynh mà muội yêu nhất ... Muội muốn cùng Ngọc su huynh vĩnh viễn bên nhau ... vĩnh viễn không phân ly ...." Ngọc Tự Hàn rên rỉ một tiếng, ôm lấy nàng. Thân thể nàng nóng bừng, ngọ nguậy không chịu yên trong lòng y, hơi thở ngày càng dồn dập: "Ở khu rừng đó ... không được gặp sư huynh ... rất nhớ rất nhớ su huynh ... vĩnh viễn đừng nên rời khỏi Ca nhi ... có được không?...." Thì ra ký ức của nàng vẫn giữ nguyên sau trận chiến đó ở Vũ Di sơn Chương Thụ lâm. Nàng liếm môi khó chịu, yết hầu khô khốc nói: "Sư huynh .... Ta nóng quá .... Nóng quá ....." "Ca nhi ..." Ngọc Tự Hàn định gỡ cánh tay của nàng ra: "Huynh đi tìm thuốc giải cho muội." A, bị nàng ôm lấy, kích thích tột cùng như muốn thoát ra khỏi lý trí. Như Ca cực kỳ khó chịu, bị ngọn lửa cuộn trào trong thân thể thiêu đốt đến mức không thể đứng ngồi yên ổn, chỉ có ôm lấy y, ở trong lòng y mới cảm thấy thoải mái một chút. "Đừng rời khỏi ta!" Nàng giãy dụa la hét, ngẩng phắt đầu lên, lại đúng lúc đụng phải khuôn mặt lo lắng quan tấm của y. Đôi môi nóng bỏng khẽ chạm vào cặp môi trong mát. Nàng phảng phất như người khát nước đã lâu, ra sức hôn ngấu nghiến. Ngọc Tự Hàn bị nàng đè ở trên giường! Hơi thở nàng đầy hương thơm, giống như ma thuật mê hoặc y, cái lưỡi ngọt ngào hôn y sâu sắc như vậy, hơi thở của nàng tràn ngập toàn thân y. "Ca nhi...." Ngọc Tự Hàn liều mạng cố giữ lấy một tia tự khống chế cuối cùng. Cánh tay nhỏ bé của Như Ca xé toang xiêm y của y ra, hai gò má nóng hổi dán lên ngực y, nàng rên rỉ khó chịu: "Sư huynh ..." Nàng ngậm lấy nụ hoa màu phấn hồng trước ngực y. Ngọc Tự Hàn gầm nhẹ một tiếng, thân thể ưỡn cong lên, ngón tay nắm chặt lấy tấm đệm giường ...Đêm tối mê say. Xuân ý nồng nàn.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,137,138,[139],140,141 [Sau»]
Đến trang:
Tags: [dau]Liệt[cuoi], [dau]Hỏa[cuoi], [dau]Như[cuoi], [dau]Ca[cuoi], [dau]0" title="2)">2), Kiếm, Hiệp, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Sát Sở
icon Thẩm Thắng Y - Thất Dạ Câu Hồn
icon Liệt Hỏa Như Ca (Tập 2)
icon Liệt Hỏa Như Ca (Tập 1)
icon Kiếm Hoa Yên Vũ Giang Nam
icon Giang Hồ Tứ Quái
icon Đoạn Hồn Tuyệt Cung
12»
» Online: 1
» Trong ngày: 6
» Tổng: 4705 - Load: 0.0003s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>