- Những người tham dự thịnh hội còn có võ lâm chí tôn Võ Lâm Tam Bí gồm Sinh Tử Sinh Đông Phương Thần Nghiêu, Phụ Hổ Sinh Hoàng Phổ Duy, Tọa long sinh Thượng Quan Thần. Khi đi, võ lâm Tam Bí cũng tặng cho ngươi một vật gọi là Ngọc Dinh Liên. Ngươi thử nghĩ xem việc ngươi ra đời khiến cho thiên hạ võ lâm vui mừng như vậy. Hơn nữa lại là hậu duệ duy nhất của Tam Bí, thiết tưởng có nên dựng thành sự nghiệp cứu quốc cứu dân, trừ bạo an lương không? Đông Phương Thanh Vân nghe vậy lấy làm kỳ lạ, bất giác cho tay vào ngực sờ vào Ngọc Dinh Liên, nhưng miệng vẫn nói :
- Vì sao ta lại phải đi theo ngươi nhỉ? Tích Thư Nhân thở dài lắc đầu :
- Hài tử, ta biết ngươi phải chịu quá nhiều thử thách, đi thôi. Nói rồi Tích Thư Nhân phi thân lướt tới bên Đông Phương Thanh Vân, điểm vào ma huyệt của chàng rồi nhét chàng vào trong gùi, đoạn nói với Hữu Nguyên thiền sư :
- Tại hạ cáo từ. Vừa nói thân hình bay vút lên cao, vượt ra khỏi Kim Dinh tự, phi thân xuống núi. Đông Phương Thanh Vân ngồi ở trong gùi không cử động được nhưng miẹng vẫn có thể nói nên bèn lên tiếng :
- Vì cớ gì mà ngươi bắt ta đi vậy? Tích Thư Nhân khẽ nói :
- Thỉnh Thiếu chủ lượng thứ, kỳ thực Thiếu chủ có thể biết vì sao bỉ nhân tự xưng là sứ giả của m Dương bang? Vì sao khi hoàn trả chân kinh lại xin hai viên Khôn linh đan? Điều này không phải là vì Thiếu chủ mà vì trước mặt Hữu Nguyên thiền sư không thể nói rõ mà thôi. Đông Phương Thanh Vân ngạc nhiên hỏi :
- Ai là Thiếu chủ của ngươi? Tích Thư Nhân dịu giọng :
- Thiếu chủ chính là chủ nhân của nô tài. Thiếu chủ, lệnh tôn lúc này ra sao? Đông Phương Thanh Vân nghe vậy vừa ngạc nhiên vừa buồn bã. Lời của Tích Thư Nhân chạm vào vết thương lòng của chàng. Nỗi đau đớn tụ trong mấy tháng qua lúc này bỗng òa vỡ, chàng run giọng nói nước mắt lã chã rơi :
- Gia.. gia phụ đã mất rồi? Tích Thư Nhân toàn thân rúng động, toàn thân lảo đảo, hai mắt tối sầm, run giọng :
- Sư phụ chết rồi? Chết rồi? Phải chăng sư phụ thọ bệnh mà chết? Đông Phương Thanh Vân hiện vô cùng bi phẫn, cũng cảm thấy thần sắc của Tích Thư Nhân có điều khác lạ, chú ý nghe mới biết y là đệ tử của phụ thân, bèn không còn e ngại gì nữa, khóc rống lên.
- Bị cừu nhân giết trong đêm tối, gia mẫu bị cướp... Đông Phương Thanh Vân còn muốn nói tiếp thì Tích Thư Nhân đã vội hỏi :
- Sư phụ bị giết? Không thể như vậy được. Sư phụ đã luyện thành Kim Cương Bất Hoại, dù là trong khi ngủ có dùng bảo kiếm mà chém cũng chẳng thể sát hại được, sai rồi?
- Nhưng gia phụ thực quả là bị giết?
- Thiếu chủ, hiện tại nô tài chợt nhớ ra, sau khi sinh Thiếu chủ được vài tháng, thì mẫu thân đã bỏ đi, cho nên Thiếu chủ nói gia mẫu bị cướp hoàn toàn không đúng. Lần cuối khi nô tài gặp sư phụ, sư phụ có nói rằng đã đem Thiếu chủ giao cho bằng hữu nuôi dưỡng.
- Ngươi muốn nói người bị giết và bị cướp đi hoàn toàn không phải thân phụ mẫu của ta?
- Không sai?