Lắm lúc quyết tâm học hành mà hoàn cảnh thế đấy...
“Uhmm chuồn thôi ...có gì nháy tao phát dạo này túng thiếu quá...”
“Mày bảo thằng lớp trưởng và con bí thớ hộ tao...mấy hôm nữa thằng Huy nộp tiền nhé...nó báo cá sấu là con như xong đó...” p/s “cá sấu” là giáo viên chủ nhiệm
“Dạo này đen ghê...éo hiểu sao nữa...”
Thằng bạn “Vụ sáng nay không chăn được mấy con gà à...tao thấy thằng Tùng và Quang lượn từ sáng mà...”
“Định đi rồi nhưng lại có việc...đen tuyền mày à”
“Mày chuyển thành mun mịa nó rồi chứ còn tuyền gì nữa...”
“Thôi phắn đi...”
...
Lại tiếp tục đánh bóng mặt đường...
...
Định đi tìm thằng Quang...điện thoại rung...
“Alo côsôvô đây”
Đầu máy bên kia bà xã “Về chỗ v ngay có việc...” gặp máy cái rụp...
v với con thế đấy...
...
Vừa đến cổng...
“Quay xe đi c...”
“Thì từ từ đã nào...”
“Từ gì.. quay ko thì bảo..”
“Rồi...”
“Đưa vợ đến chỗ Thảo ngay...”
“Thảo nào...”
“Đứa phòng v hôm rồi c chuyển đồ cho ấy..”
“À nhớ rồi...nhỏ “gió đánh cành đưa” ấy chứ gì...”
“mà v cứ từ từ..nói xem có chuyện gì nào...”
“Đi đi vừa đi v vừa nói...”
...
“Ok...ôm chặt vào...”
Câu nói đó được trả lời bằng những phát cấu đau điếng...
Biết vậy nhưng vẫn thích nói...
...
“Gió đánh bị gẫy cành à...”
“Uhm nó vừa bị tan nạn may ko sao...nó gọi cho v...”
“Sao ko đi luôn...”
“Biết nhà đâu mà đi...hôm rồi đi với c mỗi lần sao nhớ nổi...”
“Hix ở Hà Nội gần 2 năm rồi mà không nhớ nổi con đường...”
“Tôi không rảnh như ai...”
...
“Tiếp đi...”
...
10 phút sau có mặt ở nhà Thảo
Bà xã “Có sao ko? Sao không vô viện ?”
Thảo “Chắc không sao...và vào xe họ trước...sợ quá...”
Bà xã “Ai băng tay cho vậy...”
Thảo “Vừa băng lấy...mà sao tao thấy cánh tay nhức quá mày à...chân thì bị sước tí thôi...”
“Không ra đi là may rồi...”
“C có im ko v đập cho phát đấy...”
Thảo “Tôi tưởng ông chết rồi...”
Đáp “Ơn trời cái số mình nó cao...”
“Mà lạ thật bà gió đánh cành đưa vậy sao cũng khỏe đi thế...thấy lượn suốt...còn ca thán gì...”
“Ai ca với ông...”
Bà xã “Thôi thôi...rồi lại bắt đầu...”
Thảo “Hắn sinh sự với mình trước chứ...”
Bà xã “Khỏi chấp đi...”
Đoạn quay sang mình ...thôi c đi đâu đi đi...chiều về đón v nhé...v ở với nó tí...
Mà ra mua cho v ít đồ rồi hãng về...
Ok nhanh rồi lượn...ở lâu kiểu gì cũng bị sai...
...
Đi đoạn mới sực nhớ “Thôi xong con rồi”
“chiều nay có cái hẹn mà quên mất...dạo này trí nhớ tệ hại thật...”
Tính sao đây...
“Thôi về đã có gì tính tiếp...”
Tạt qua nhà thằng Quang tính ngủ trưa luôn, thấy 2 ông đang bí tỉ...
“Thôi tao xin...nhìn thấy rượu là em ớn hàng rồi...”
Thăng Quang “mày chết ở đâu giờ mới mò đến...”
“Ngồi đi 2 anh hỏi chuyện...”
“Khất khất khất...chiều tao có việc rồi...thôi tao ngủ đây...”