Langdon ngẩng phắt đầu lên.
"Có chuyện gì không ổn?" Sophie hỏi.
"Cô không tin được đâu", Teabing đưa mắt nhìn Sophie, "đặc biệt với cô".
"Ông định nói gì?". Cô nói.
"Điều này... thật là tài tình", ông thì thầm: "Cực kỳ tài tình!".
Teabing viết lại trên giấy. "Nổi trống lên! Đây là mật khẩu của quý vị" ông giơ cho họ thấy cái ông đã viết.
Sh - V - P - Y - A Sophie cau mặt: "Nó là cái gì?".
Langdon cũng không nhận ra.
Gịong Teabing như run lên vì kính sợ: "Bạn ạ, đây thực sự là một từ thông thái cổ xưa!".
Langdon đọc lại những chữ đó. Một từ thông thái cổ giải thoát cuộn giấy này. Lát sau, ông hiểu ra. Ông đã không thấy điều này. "Một từ thông thái cổ!".
Teabing cười: "Theo nghĩa đen!".
Sophie nhìn từ này và sau đó nhìn đĩa chứ. Ngay lập tức, cô nhận ra là Langdon và Teabing đã không thấy một trục trặc nghiêm trọng: "Khoan! Đây không thể là mật khẩu", cô cãi.
"Hộp mật mã không có Sh trên đĩa chữ. Nó dùng bảng chữ cái La Mã truyền thống".
"Đọc từ này lên", Langdon giục. "Hãy nhớ hai điều. Trong ngôn ngữ Hebrew, ký tự cho âm Sh cũng có thể được phát âm như S, phụ thuộc vào trọng âm. Cũng như chữ cái P có thể đọc là F".
SVFYA? Cô nghĩ, bối rối.
"Thiên tài!". Teabing chêm vào. "Chữ cái V thường thay thế cho nguyên âm O!".
Sophie lại nhìn vào các chữ cái, cố đọc lên thành âm chuẩn.
"S... o... f... y... a".
Cô nghe thấy chính tiếng mình, và không thể tin vào cái mình vừa thốt ra.
"Sophia? Chữ này phát âm như Sophia?".
Langdon gật đầu: "Phải! Sophia nghĩa đen là thông thái trong tiếng Hy Lạp".
Tên gốc của cô, Sophie, là một "từ thông thái".
Sophie bỗng nhớ ông mình da diết. Ông đã mã hóa viên đá đỉnh vòm của Tu viện Sion bằng tên của mình. Cổ họng cô nghẹn lại. Tất cả dường như rất hoàn hảo. Nhưng khi cô quay lại nhìn vào năm đĩa chữ trong hộp mật mã, cô nhận thấy vẫn còn điều gì đó không ổn. "Nhưng khoan đã... Sophia có sáu chữ cái".
Nụ cười của Teabing dường như không bao giờ tắt: "Hãy xem lại bài thơ. Ông cô đã viết "Một từ thông thái cổ". Nghĩa là?".
Teabing nháy mắt: "Trong tiếng Hy Lạp cổ, thông thái được viết là S-O-F-IA".
Xem tiếp chương 78
Dan Brown Đỗ Thu Hà dịch
Chương 78
Sophie cảm thấy một nỗi háo hức cuồng dại khi cô đặt hộp mật mã vào lòng và bắt đầu quay đĩa chữ cái. Một từ thông thái cổ giải thoát cuộn giấy này.
Langdon và Teabing như ngừng thở khi họ đứng nhìn.
S...O...F "Cẩn thận", Teabing nài nỉ, "thật cẩn thận vào!".
I...A Sophie xoay đĩa chữ cuối cùng vào thẳng hàng: "Được rồi!". Cô thì thầm, ngước nhìn hai người kia. "Tôi sẽ kéo rời nó ra".
"Chú ý, nhớ cái lọ dấm đấy", Langdon nói, phấn khởi pha lẫn sợ hãi. "Hãy cẩn thận".
Sophie biết rằng nếu hộp mật mã này giống những hộp cô đã từng mở trong thời niên thiếu, tất cả những gì cô cần làm là nắm chặt hai đầu hình trụ, ngay mé ngoài chồng đĩa, và từ từ kéo đều tay về hai phía ngược nhau. Nếu chồng đĩa thẳng hàng đúng mật khẩu, thì một trong hai dầu sẽ trượt mở, giống như nắp một ống kính máy ảnh, và cô có thể với vào bên trong lấy cuộn tài liệu viết trên giấy papyrus, quấn quanh lọ dấm nhỏ. Tuy nhiên, nếu mật khẩu mà họ nhập không đúng, lực kéo ra của Sophie đối với hai đầu hình trụ sẽ truyền tới một đòn bẩy có lắp bản lề ở bên trong, đòn bẩy này sẽ xoay xuống lọt vào cái hốc và tạo áp lực trên chiếc lọ thủy tinh, cuối cùng làm nó vỡ tan nếu cô kéo quá mạnh.