Duck hunt
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Húng Nhại - Mockingjay

» Thể loại: Tiểu Thuyết

» Đăng lúc: 14:50 04/12/2013
» Lượt xem: 308501
↓Xuống cuối trang↓


“Gì cơ?” tôi nói. Thật không thể tin nổi ông thực sự lại hạ cấp tình trạng trầm trọng của Peeta thành sự sa sút.

“Những người khác trong boong ke, họ sẽ nhìn phản ứng của cô mà làm theo. Nếu cô bình tĩnh và dũng cảm, họ cũng sẽ cố được như vậy. Nếu cô hoang mang sợ hãi thì cảm giác ấy sẽ lan ra như cháy rừng,” Plutarch giải thích. Tôi chỉ nhìn ông chằm chằm. “Đại khái là lửa sẽ bén đó,” ông nói tiếp, như thể tôi chậm hiểu lắm vậy.

“Sao không coi như là tôi đang diễn nhỉ, ông Plutarch?” tôi nói.

“Đúng! Quá chuẩn. Người ta luôn dũng cảm hơn nhiều khi có khán giả,” ông đáp. “Hãy nhìn sự dũng cảm mà Peeta vừa mới thể hiện kìa!”

Tôi phải kiềm chế hết mức để không tát ông ta.

“Tôi phải quay lại chỗ Coin trước khi có lệnh đóng cửa đây. Tốt lắm, cứ thế mà làm nhé!” ông nói rồi rảo bước đi.

Tôi lại bên chữ E to đùng treo trên tường. Chỗ của chúng tôi diện tích khoảng mười bốn mét vuông sàn đá, được phân chia bằng những đường kẻ màu. Hai chiếc giường được đẽo thẳng vào tường – như vậy một người trong chúng tôi sẽ phải ngủ dưới sàn – và một ngăn vuông trên mặt đất dùng để trữ đồ. Một mẩu giấy trắng bọc ni lông trong suốt đề QUY TẮC BOONG KE. Tôi chòng chọc nhìn những đốm đen trên mảnh giấy. Chúng bị che mờ mất một lúc bời những giọt máu thừa mà dường như tôi không thể chùi hết khỏi tầm mắt. Dần dần những con chữ mới trở nên rõ ràng. Phần đầu có tiêu đề “Khi đến”

1. Đảm bảo không sót bất kỳ thành viên nào trong Phòng bạn.

Mẹ tôi và Prim chưa đến, nhưng tôi là một trong những người đầu tiên tới boong ke. Cả hai người chắc đang giúp chuyển bệnh nhân đến nơi ở mới.

2. Tới Trạm Tiếp tế lấy cho mỗi thành viên trong Phòng một gói đồ. Sửa soạn Chỗ ở. Trả lại (các) túi.

Tôi quét mắt quanh hang động cho đến khi định vị được Trạm Tiếp tế, một căn phòng sâu tít phía trước có quầy. Mọi người đang đợi sau quầy, nhưng trông chưa nhộn nhịp lắm. Tôi bước về phía đó, nói chữ cái phòng mình rồi xin bà ba gói đồ. Một người đàn ông kiểm tra tờ giấy, lôi mấy gói đồ được đánh dấu riêng biệt từ trên giá xuống lẳng lên mặt quầy. Sau khi đeo một gói lên lưng, hai tay cầm hai gói kia, mặt tôi quay lại thấy một nhóm người đã nhanh chóng hình thành phía sau. “Xin lỗi,” tôi nói lúc tay xách nách mang lách qua bọn họ. Có phải chỉ là vấn đề thời điểm không? Hay Plutarch nói đúng. Tất cả những người này đang làm theo tôi chăng?

Về chỗ, tôi mở một gói đồ ra lấy một tấm nệm mỏng, chăn, hai bộ quần áo màu xám, bàn chải, lược và đèn pin. Khi kiểm tra xem hai gói kia chứa gì, tôi phát hiện ra sự khác biệt rõ rệt duy nhất là nó có cả quần áo màu xám lẫn trắng. Hai gói này là dành cho mẹ và Prim, phòng trường hợp họ phải đi khám chữa bệnh. Sau khi trải giường, cất quần áo, trả lại túi xong xuôi, tôi chẳng còn gì làm ngoài việc ngồi trơ ra nhìn quy tắc cuối cùng.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,69,70,[71],72,73,150 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Húng, Nhại, Mockingjay, Tiểu, Thuyết, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Sự Trả Thù Của Bố Già
icon Percy Jackson - Kẻ Cắp Tia Chớp - Tập 1
icon Bản báo cáo tình yêu
icon Bà xã chớ giở trò
icon Bắt Lửa - Catching Fire
icon Húng Nhại - Mockingjay
icon Vương quốc của những giấc mơ
1234...678»
» Online: 1
» Trong ngày: 10
» Tổng: 308501 - Load: 0.0007s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>