Old school Easter eggs.
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Hoa Hồng Xứ Khác

» Thể loại: Tiểu Thuyết

» Đăng lúc: 17:12 06/10/2013
» Lượt xem: 10427
↓Xuống cuối trang↓

Dàn xếp đâu đó xong xuôi, tôi cầm lấy cuốn tập trên bàn và ném mạnh ra cửa. Cuốn tập bay
vù một cái và rớt "xoạch" ngay chân thầy Luận.
Thầy Luận, và cả thầy hiệu trưởng, giật mình cúi nhìn cuốn tập dưới đất và sau đó quay nhìn vào trong lớp như muốn tìm xem chuyện gì đang xảy ra.
Mặc dù đã tính toán sẵn nhưng khi thấy cả hai đồng loạt quay vào và quan sát lớp học bằng ánh mắt nghiêm khắc, đầy đe dọa, tôi bỗng rùng mình sợ hãi. Nhưng lỡ phóng lao đành phải
theo lao, tôi liền chậm chạp đứng dậy và rụt rè cất giọng:
- Thưa thầy...
Thầy Luận không đợi tôi nói hết câu. Thầy cắt ngang:
- Cuốn tập này của em hả? Tôi ấp úng:
- Dạ, của em...
Thầy lại hỏi, giọng nóng nảy:
- Cuốn tập của em sao lại văng ra đây? Tôi nói, cố trấn tĩnh:
- Thưa thầy, bạn Hạnh muốn mượn cuốn tập của em đ xem lại bài sinh vật hôm qua, em không cho. Hai bên giằng co và thế là cuốn tập... cuốn tập...
Những tiếng cuối cùng tôi nói lúng búng trong miệng và khẽ liếc thầy. Tôi mừng rỡ khi thấy những nếp nhăn trên trán thầy từ từ dãn ra mặc dù mặt thầy vẫn lạnh như tiền. Không hiểu
thầy có tin lời giải thích của tôi hay không mà thầy lừ mắt nhìn Mỹ Hạnh:
- Mỹ Hạnh, bạn Khoa nói có đúng không?
Câu hỏi của thầy Luận khiến tôi nở từng khúc ruột. Thầy hỏi đứa khác tôi còn ớn chứ thầy "điều tra" Mỹ Hạnh, coi như tôi thoát nạn. Tôi đã dặn trước Mỹ Hạnh rồi, hẳn nó sẽ trả lời theo kịch bản của tôi.
Tôi không ngờ Mỹ Hạnh lại "phản" tôi. Câu trả lời của nó khiến tôi sửng sốt:
- Thưa thầy, bạn Khoa nói không đúng ạ!
Tôi giật bắn người khi nghe thầy Luận hỏi tiếp:
- Vậy chứ tại sao cuốn tập của bạn Khoa lại văng ra cửa? Mỹ Hạnh đáp tỉnh bơ:
- Bạn ấy tự ném ra ạ.
- Ném ra? - Thầy Luận ngạc nhiên - Sao lại tự ném ra?
Mỹ Hạnh đúng là một mụ phù thủy. Trong khi tôi bủn rủn cả tay chân thì nó kể tuốt tuồn tuột mọi ý đồ đen tối của tôi. Nó tố cáo tôi bằng một giọng hào hứng và quỉ quyệt khó tin. Mặt
thầy Luận mỗi lúc một sa sầm.
Và dĩ nhiên tôi không tránh khỏi đòn trừng phạt của thầy. Ngày thường thầy phạt một thì hôm

đó thầy phạt mười. Thầy muốn chứng minh cho thầy hiệu trưởng sự nghiêm khắc của thầy đối với những đứa học trò nghịch như tôi.
Tôi lãnh ba roi vào mông, đau quắn đít. Sau đó, tôi lại phải quì gối trước bảng đen cho mấy chục cặp mắt soi mói châm chọc, nhục ơi là nhục.
Tôi quì cả tiếng đồng hồ, mãi đến giờ ra chơi. Nhưng tôi không thấy mỏi chân, đầu gối cũng chẳng thấy đau. Trong lòng tôi lúc đó chỉ dậy lên một nỗi căm giận khủng khiếp. Tôi thù Mỹ Hạnh đến tận xương tủy. Tôi ao ước mình tài giỏi như Tôn Ngộ Không. Tôi thèm có bảy
mươi hai phép biến hóa. Tôi sẽ không ngại ngần biến Mỹ Hạnh thành con rắn, con dơi, con quạ, con chuột, con gián hoặc bất cứ một loài bò sát ti tiện nào đó.
Kể từ hôm đó, tôi "cạch" Mỹ Hạnh, không bao giờ nói chuyện với nó nữa. Tôi cũng "cạch" cả
bọn con gái. Bọn chúng là vậy, lúc nào cũng nghĩ đến chuyện hãm hại những đứa con trai cả
tin như tôi. Mà nếu không vậy, Thượng đế chả sinh chúng ra làm gì.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,2,[3],4,5,74 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Hoa, Hồng, Xứ, Khác, Tiểu, Thuyết, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Sự Trả Thù Của Bố Già
icon Percy Jackson - Kẻ Cắp Tia Chớp - Tập 1
icon Bản báo cáo tình yêu
icon Bà xã chớ giở trò
icon Bắt Lửa - Catching Fire
icon Húng Nhại - Mockingjay
icon Vương quốc của những giấc mơ
1234...678»
» Online: 1
» Trong ngày: 3
» Tổng: 10427 - Load: 0.0001s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>