Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Đấu Trường Sinh Tử - The Hunger Games

» Thể loại: Tiểu Thuyết

» Đăng lúc: 17:16 06/10/2013
» Lượt xem: 54055
↓Xuống cuối trang↓


Mặt đất dốc xuống. Tôi không thích địa hình này lắm. Đi dốc xuống những thung lũng làm tôi có cảm giác như đang vào bẫy. Tôi muốn ở trên cao, như trên những ngọn đồi ở Quận 12, để có thể thấy những kẻ thù của mình đang tiến đến. Tuy nhiên, tôi không còn cách nào ngoài việc tiếp tục đi.

Mặc dù vậy, điều buồn cười là tôi không thấy mệt lắm. Những ngày ăn rỗi đã phát huy tác dụng. Dù thiếu ngủ nhưng tôi vẫn còn khỏe. Đi vào rừng làm tôi như trẻ lại. Tôi thấy dễ chịu với sự cô độc, dù đó chỉ là ảo tưởng, bởi có thể lúc này tôi đang xuất hiện trên truyền hình. Không thường xuyên thì cũng thỉnh thoảng. Có quá nhiều cái chết trong ngày đầu tiên nên việc một vật tế lặn lội trong rừng sẽ không được lưu tâm lắm. Nhưng họ cũng sẽ chú ý đến tôi, dù để khán giả biết rằng tôi vẫn còn sống, không bị thương và đang di chuyển. Ngày mở màn là một trong những ngày cá cược sôi nổi nhất, khi xuất hiện những thương vong đầu tiên. Nhưng đó chưa là gì so với lúc cuộc chiến chỉ còn lại vài đấu thủ.

Lúc tôi nghe thấy tiếng pháo hiệu thì trời đã gần tối. Mỗi tiếng bắn tượng trưng cho một đấu thủ thiệt mạng. Trận chiến ở Cornucopia hẳn đã kết thúc. Họ sẽ không thu gom xác chết cho đến khi những kẻ sống sót bỏ đi. Thậm chí trong ngày mở màn người ta còn không bắn thần công cho đến khi trận xáp lá cà kết thúc vì thật khó để biết được số thương vong nếu bắn ngay. Tự cho phép mình dừng lại nghỉ, tôi vừa thở dốc vừa đếm số phát súng. Một… hai… ba… cứ như thế cho đến mười một. Mười một người bỏ mạng tất cả. Còn lại mười ba. Tôi lấy ngón tay cạo những vệt máu khô mà vật tế Quận 9 đã ộc lên mặt tôi. Hẳn là hắn đã chết. Tôi tự hỏi về số phận của Peeta. Liệu lúc này cậu còn sống sót không? Tôi sẽ biết điều ấy trong vài giờ nữa. Họ sẽ chiếu hình ảnh của những nạn nhân lên trời để đám người sống sót thấy.

Bỗng nhiên, tôi ngập trong ý nghĩ rằng Peeta đã bỏ mạng, mất máu đến trắng bệch, được đưa lên phi thuyền chuyển về Capitol để rửa ráy, thay quần áo, cho vào một chiếc hộp gỗ đơn giản gửi về Quận 12. Không còn ở đây nữa. Trở về nhà. Tôi cố gắng nhớ lại lần cuối nhìn thấy cậu trước khi cuộc chiến bắt đầu. Nhưng hình ảnh duy nhất hiện ra trong tâm trí tôi là lúc Peeta lắc đầu, khi tiếng cồng vang lên.

Có thể như vậy sẽ tốt hơn, trong trường hợp Peeta đã ra đi. Cậu không có một chút nào tự tin vào việc mình sẽ chiến thắng. Và tôi sẽ không phải đối mặt với một nhiệm vụ không dễ chịu chút nào, đó là giết cậu. Có thể sẽ tốt hơn nếu như cậu không còn trong cuộc đấu này.

Tôi ngồi sụp bên chiếc túi, kiệt sức. Nhưng kiểu gì thì tôi vẫn phải xem xét nó trước khi trời tối. Xem nào. Trong lúc kéo khóa, tôi cảm thấy chiếc túi khá chắc chắn, dù màu của nó thật tệ. Thực tế, màu cam rất dễ bị phát hiện trong đêm. Việc đầu tiên phải làm vào ngày mai chắc chắn phải là ngụy trang chiếc túi này.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,74,75,[76],77,78,141 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Đấu, Trường, Sinh, Tử, The, Hunger, Games, Tiểu, Thuyết, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Sự Trả Thù Của Bố Già
icon Percy Jackson - Kẻ Cắp Tia Chớp - Tập 1
icon Bản báo cáo tình yêu
icon Bà xã chớ giở trò
icon Bắt Lửa - Catching Fire
icon Húng Nhại - Mockingjay
icon Vương quốc của những giấc mơ
1234...678»
» Online: 1
» Trong ngày: 9
» Tổng: 54055 - Load: 0.0001s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>

Ring ring