XtGem Forum catalog
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Đấu Trường Sinh Tử - The Hunger Games

» Thể loại: Tiểu Thuyết

» Đăng lúc: 17:16 06/10/2013
» Lượt xem: 53983
↓Xuống cuối trang↓

Peeta phải gắng gượng lắm mới dậy được khi tôi trở về hang đá. “Tớ tỉnh dậy thì cậu đã đi rồi,” cậu nói. “Cậu làm tớ lo.”

Tôi không nhịn nổi cười trong lúc đỡ cậu nằm xuống lại. “Tớ đã làm cậu lo à? Thế cậu đã để ý đến bản thân chưa đấy?”

“Tớ nghĩ rất có thể Cato và Clove đã tìm thấy cậu. Chúng thích săn vào ban đêm,” cậu nói, vẫn với vẻ nghiêm trọng.

“Clove? Nó là ai?” tôi hỏi.

“Con bé từ Quận 2. Nó vẫn còn sống đúng không?” cậu hỏi.

“Đúng, chỉ còn lại chúng, hai chúng ta, Thresh và Mặt cáo,” tôi nói. “Đó là biệt danh tớ đặt cho con bé Quận 5. Cậu thấy thế nào rồi?”

“Đỡ hơn hôm qua. Một sự cải thiện đáng kinh ngạc so với lúc ở bãi bùn,” cậu nói. “Quần áo tinh tươm, thuốc thang, một cái túi để ngủ... và còn có cậu.”

Ồ, phải rồi, câu chuyện tình cảm lãng mạn. Tôi với tay chạm vào má Peeta, cậu nắm lấy tay tôi và đặt lên môi mình. Tôi nhớ là cha từng làm điều tương tự với mẹ và tự hỏi, không biết Peeta đã học điều này từ đâu nhỉ? Chắc chắn không phải từ cha và bà già mẹ cậu.

“Nếu không ăn thì không hôn thêm cái nào nữa,” tôi nói.

Tôi đỡ Peeta ngồi tựa vào tường, cậu ngoan ngoãn nuốt từng thìa dâu nghiền tôi đút. Tuy nhiên cậu lại từ chối món gô-linh.

“Cậu không hề ngủ,” Peeta nói.

“Tớ ổn mà,” tôi nói. Sự thật là tôi đang mệt lử.

“Ngủ đi. Tớ sẽ canh chừng. Tớ sẽ đánh thức cậu nếu có gì xảy ra,” cậu nói. Tôi do dự. “Katniss này, cậu không thể thức mãi được.”

Về điểm này thì Peeta đúng. Cuối cùng tôi vẫn phải ngủ. Và có lẽ tôi nên ngủ vào lúc này, khi cậu có vẻ tương đối tỉnh táo và trời thì đã sáng. “Được rồi,” tôi nói. “Nhưng chỉ vài tiếng thôi. Rồi cậu đánh thức tớ dậy.”

Bây giờ chui vào túi ngủ chắc là ấm lắm. Tôi trải phẳng nó lên sàn hang và nằm xuống, một tay cầm lấy cây cung đã lắp tên, sẵn sàng bắn khi cần thiết. Peeta ngồi cạnh tôi, dựa vào tường, bên chân bị thương duỗi thẳng, mắt nhìn đăm đăm ra bên ngoài. “Ngủ đi nào,” Peeta dịu dàng. Tay cậu vén những mớ tóc lưa thưa trên trán tôi. Không như những nụ hôn và săn sóc giả vờ trước đó, cử chỉ này có vẻ tự nhiên và không gượng gạo. Tôi không muốn cậu dừng lại. Cậu cứ vuốt tóc tôi như thế cho đến khi tôi chìm vào giấc ngủ.

Lâu. Tôi ngủ rất lâu. Từ lúc mở mắt, tôi đã nhận ra trời đã về chiều. Peeta vẫn ở ngay cạnh tôi, không đổi tư thế. Tôi ngồi dậy, cảm giác hơi lo âu nhưng đỡ mệt mỏi hơn nhiều so với những ngày trước đó.

“Peeta, lẽ ra sau vài tiếng là cậu phải đánh thức tớ dậy,” tôi nói.

“Để làm gì? Chẳng có gì xảy ra cả,” cậu nói. “Với lại, tớ thích nhìn cậu ngủ. Cậu không cáu kỉnh. Trông khá hơn nhiều.”

Dĩ nhiên là tôi phát cáu, và điều này khiến cậu cười nhăn nhở. Khi đó tôi mới nhận ra môi cậu khô thế nào. Tôi rờ lên má Peeta. Nóng như bếp than. Cậu nói đã uống nước, nhưng chai nước vẫn còn đầy. Tôi đưa cậu thêm vài viên hạ sốt và canh chừng cậu uống một, rồi hai lít nước. Rồi tôi xem những vết thương nhẹ của cậu, những vết phỏng, vết đốt; chúng trông có vẻ khá hơn. Tôi lấy can đảm tháo băng vết thương ở chân.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,129,130,[131],132,133,141 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Đấu, Trường, Sinh, Tử, The, Hunger, Games, Tiểu, Thuyết, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Sự Trả Thù Của Bố Già
icon Percy Jackson - Kẻ Cắp Tia Chớp - Tập 1
icon Bản báo cáo tình yêu
icon Bà xã chớ giở trò
icon Bắt Lửa - Catching Fire
icon Húng Nhại - Mockingjay
icon Vương quốc của những giấc mơ
1234...678»
» Online: 1
» Trong ngày: 16
» Tổng: 53983 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>