Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Bất tử - Evermore

» Thể loại: Tiểu Thuyết

» Đăng lúc: 17:25 06/10/2013
» Lượt xem: 33756
↓Xuống cuối trang↓


oOo

Với một bộ quần áo ngủ ấm áp, với vòng tay của Damen bên cạnh cùng những lời thì thầm làm yên lòng tôi, tôi ngủ ngay sau chừng mười phút. Một cảm giác ấm áp và an toàn làm tôi dễ chịu. Nhưng khi tôi thức dậy lúc 3 giờ 45’ sáng, tôi phát hiện ra Damen không còn ở đây nữa. Tôi quăng cái mền sang một bên, chạy ào ra cửa sổ, cái cảm giác hoảng sợ vì bị bỏ rơi như lúc trong hang đá lại ùa về. Tôi nhìn xuống sân trước tìm chiếc xe của anh, và ngạc nhiên khi thấy nó vẫn còn nguyên ở đó.

“Em tìm anh hả?”.

Tôi quay ngoắt người lại, thấy anh đang đứng ngay trước cửa phòng, đôi mắt dịu dàng. Tim tôi đập loạn xạ, mặt tôi đỏ bừng lên. “Em… Em lăn qua và thấy anh không có ở đó. Và…”, tôi mím chặt môi, thấy mình thật trẻ con, lố bịch, nhỏ bé và lúng túng không biết phải làm gì.

“Anh xuống bếp uống nước…”. Damen cười, nắm tay tôi dẫn tôi trở lại giường.

Nhưng khi tôi nằm bên cạnh anh, tay để nhẹ lên tấm chăn của anh, tôi nhận ra nó lạnh lắm. Hình như anh đã ra khỏi phòng trước đó lâu rồi chứ không phải chỉ là đi uống nước.

Lần thứ hai tôi trở mình thức giấc, cái giường lại trống không.

Song, lần này thì tôi nghe tiếng của Damen trong phòng bếp ở tầng dưới. Tôi mặc áo choàng vào, đi xuống cầu thang thăm dò.

“Anh dậy bao lâu rồi?”.

Tôi hỏi, nhìn căn bếp sạch sẽ gọn gàng. Những dấu tích của tối hôm trước đã được dọn đâu vào đấy cả. Giờ chỉ còn lại trên chiếc bàn gỗ một hàng dài đủ các loại bánh rán, bánh vòng, ngũ cốc… Những thứ không phải từ trong tủ đựng thức ăn của nhà tôi.

“Anh có thói quen dậy sớm”. Damen nhún vai. “Vì thế anh dọn dẹp lau chùi một chút trước khi chạy ra cửa tiệm bánh ngọt. Có lẽ anh mua hơi nhiều tí xíu, tại anh không biết em thích ăn gì!”.

Anh cười, đến bên tôi và đặt một cái hôn nhẹ lên má tôi.

Tôi nhấp một ngụm nước cam vắt, vớ ngay lấy một chiếc bánh. “Anh muốn ăn một ít không? Hay anh vẫn ăn kiêng?”.

“Ăn kiêng?’, anh nhướng mày, ngơ ngác nhìn tôi.

Tôi lắc đầu. “Anh ăn ít hơn bất kỳ người nào mà em từng biết. Ăn cứ như siêu mẫu giữ dáng. Chỉ uống nước, uống thuốc của anh và đẩy thức ăn sang một bên. Híc, tự dưng em thấy mình giống kẻ tham ăn béo phì bên cạnh một người bạn trai như anh đấy!”.

Damen phá lên cười, vớ ngay lấy chiếc bánh rán và cắn một miếng rõ to.

“Đây này cô nương. Như vầy thì em có thấy tốt hơn chưa?”.

Tôi mỉm cười giấu một nụ cười hài lòng, nhìn ra ngoài cửa sổ. Những tia nắng rực rỡ chói lọi bao phủ trên khắp cành các cành cây ngọn cỏ, dù thời tiết sắp vào Đông.

“Hôm nay chúng ta sẽ làm gì?”, tôi quay lại nhìn anh.

Anh nhìn chiếc đồng hồ đeo tay của mình, rồi nhìn tôi.

“Anh phải đi thôi”.

“Nhưng cô Sabine đến chiều tối mới về mà”, tôi nói, ghét cái giọng như van xin của mình và ghét cái cảm giác thắt tim lại khi anh đong đưa cái chìa khóa xe trong tay.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,87,88,[89],90,91,123 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Bất, tử, Evermore, Tiểu, Thuyết, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Sự Trả Thù Của Bố Già
icon Percy Jackson - Kẻ Cắp Tia Chớp - Tập 1
icon Bản báo cáo tình yêu
icon Bà xã chớ giở trò
icon Bắt Lửa - Catching Fire
icon Húng Nhại - Mockingjay
icon Vương quốc của những giấc mơ
1234...678»
» Online: 1
» Trong ngày: 9
» Tổng: 33756 - Load: 0.0001s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>

Duck hunt