Đại Bàng Chúa sẽ không đem họ đến gần bất kỳ nơi nào có con người sinh sống. “Họ sẽ bắn chúng tôi với những cây cung lớn làm bằng gỗ thủy tùng,” lão nói, “bởi họ sẽ nghĩ rằng chúng tôi đuổi bắt cừu của họ. Mà vào những dịp khác thì có thể họ đã đúng. Không! Chúng tôi mừng là đã ngăn chặn được cái trò tai quái của bọn yêu tinh, và mừng vì đền đáp được công ơn của ông, song chúng tôi sẽ không liều mạng tại những bình nguyên phương Nam vì mấy gã lùn đâu.”
“Thôi được,” Gandalf nói. “Cứ đem chúng tôi đến nơi nào và bao xa tùy các bạn! Chúng tôi đã hàm ơn các bạn rất nhiều rồi! Nhưng bây giờ chúng tôi đang đói đến chết đi được đấy!”
“Tôi sắp chết vì đói đây,” Bilbo nói bằng một giọng yếu ớt không ai nghe thấy.
“Chuyện đó có lẽ sẽ thu xếp ổn thỏa được,” Đại Bàng Chúa nói.
Sau đó có thể các bạn đã nhìn thấy một bếp lửa rừng rực trên thềm đá và bóng dáng các chú lùn ở xung quanh đang nấu ăn khiến mùi thịt nướng bay ra thơm phức. Bầy chim đại bàng đã đem đến những cành cây khô làm nhiên liệu, và cũng mang đến nào thỏ nhà, nào thỏ rừng và một con cừu nhỏ. Mấy chú lùn lo liệu toàn bộ việc nấu nướng. Bilbo quá yếu nên không giúp gì được, hơn nữa anh chàng lại chẳng thạo gì lắm cái việc lột da thỏ hoặc thái thịt, vì trước kia thường quen được ông hàng thịt làm sẵn chuyển đến chỉ việc nấu thôi. Gandalf cũng vậy, lão đang ngả lưng sau khi góp phần mình vào việc nhóm lửa, bởi Oin và Gloin đã đánh mất mấy hộp mồi lửa. (Những người lùn thậm chí tới bây giờ vẫn chưa quen dùng diêm).
Dãy Núi Mù Sương Nhìn Về Hướng Tây, Từ Tổ Đại Bàng Tới Cổng Yêu Tinh
Những cuộc mạo hiểm tại Dãy Núi Mù Sương đã kết thúc như vậy. Chẳng mấy chốc cái bụng của Bilbo lại cảm thấy no nê dễ chịu, và anh chàng cảm thấy mình có thể yên lòng đi ngủ, mặc dù anh chàng thích được ăn bánh mì bơ hơn là thịt xiên nướng. Anh chàng nằm co quắp trên nền đá cứng và ngủ ngon hơn bất kỳ giấc ngủ nào trước đó trên chiếc giường có đệm lông chim trong cái hang đá nhỏ ở quê nhà. Song suốt đêm ấy anh chàng mơ về ngôi nhà của mình, và trong giấc ngủ anh chàng cứ tha thẩn vào tất cả các gian phòng, tìm kiếm một cái gì đó mà không thấy và cũng chẳng nhớ hình dáng ra sao.
Chương VII - NƠI TẠM TRÚ KỲ LẠ
Sáng hôm sau Bilbo tỉnh giấc cùng ánh mặt trời buổi sớm. Anh chàng nhảy bật dậy để xem đồng hồ và đi đặt siêu nước - và phát hiện ra mình đâu có ở nhà. Thế là anh chàng ngồi xuống và ước gì được đánh răng rửa mặt sạch sẽ mà không được. Anh chàng chẳng thực hiện được cả hai việc đó, mà cũng chẳng có trà, chẳng có bánh mì nướng và thịt xông khói để ăn điểm tâm, chỉ có thịt cừu và thịt thỏ nguội ngắt. Và sau đó anh chàng đã phải sẵn sàng cho một cuộc khởi hành mới.