- Chúng mày ngồi im!
Gã cảnh sát rống lên, ngồi giữa lối vào và tụi nó. Bằng cách nhóng cổ tới trước, Will có thể nhìn qua hắn và qua những cánh cửa có một nửa bằng kính như cửa sổ để nhìn ra đường phố bên ngoài, nơi một đám đông đang tụ tập. Nhiều người xô đẩy nhau để nhìn và một số người bắt đầu hò hét giận dữ và vung nắm đấm lên khi nhìn thấy Will. Nó vội ngồi thụt xuống và tìm cách đưa mắt cho Chester, nhưng thằng bạn nó đã quá sợ đến đờ đẫn đang ngó chằm chằm xuống khoảnh sàn trước mặt.
Will ngó thấy một bảng thông báo bên cạnh cửa, có khá nhiều tờ giấy viền đen được ghim trên đó. Hầu hết chữ viết đều quá nhỏ không thể đọc được từ chỗ nó ngồi, nó chỉ có thể đoán được những đề mục viết tay như Nội quy hay Sắc lệnh đặt trước một dãy những con số.
Tường của trạm cảnh sát sơn màu đen từ sàn đến lan can, phía trên là màu bạc phếch, từng chỗ bị tróc và vằn vện bụi bặm. Bản thân cái trần thì vàng ố màu nicôtin khó chịu với những vết nứt sâu chạy lung tung mọi hướng như tấm bản đồ đường sá của một nước nào đó. Trên bức tường ngay phía trên Will có một tấm hình của một tòa nhà trông ghê rợn với những khe hở làm cửa sổ và những chấn song khổng lồ chắn ngang cổng chính. Will chỉ có thể đọc được chữ “Địa-ngục Tân-môn” ghi bên dưới.
Đối diện tụi nó là một cái quầy dài, gã cảnh sát đã đặt ba-lô của tụi nó và cái xẻng của Will lên đấy. Phía sau quầy là một thứ văn phòng, nơi có ba bàn giấy với một rừng tủ hồ sơ hẹp vây quanh. Căn phòng chính này mở ra một số phòng nhỏ hơn, và từ một trong những phòng đó vang ra tiếng gõ nhanh lên thứ có thể là máy đánh chữ.
Vừa lúc Will nhìn vào góc đằng kia của căn phòng, nơi có vô số những ống đồng bóng loáng chạy ngược lên tường như những cọng dây leo cổ xưa, ở đó có tiếng hơi xì rít lên kết thúc bằng một tiếng cạch đặc thù do kim loại chạm nhau vang lên. Tiếng động vang đột ngột đến nỗi Chester bị khuấy động khỏi trạng thái lờ đờ rầu rĩ, ngồi thẳng dậy và chớp mắt liên tục như một con thỏ mất vía.
Một gã cảnh sát khác xuất hiện từ một căn phòng kế bên vội vã đi tới chỗ những ống đồng. Hắn đứng đó liếc bảng quay số cổ xưa nối với một cái hộp gỗ bằng một nùi dây nhợ ngoằn ngoèo xoắn ốc. Hắn mở một cái nắp trong một ống đồng, nạy lên một cái xi-lanh hình viên đạn kích thước bằng con ky. Tháo cái nắp ở một đầu cái xi-lanh gã rút ra một cuộn giấy, tờ giấy kêu sột soạt khi hắn mở ra vuốt thẳng để đọc.
- Styx đang đến.
Hắn nói cộc cằn, đi vòng qua cái quầy, mở ra một cuốn sổ cái, không hề nhìn về phía hai đứa trẻ một lần nào. Hắn cũng có một ngôi sao vàng cam đính trên áo khoác, và mặc dù bề ngoài hắn rất giống gã cảnh sát kia, hắn trông trẻ hơn và trên đầu là mái tóc trắng rậm được cắt tỉa ngay ngắn.
Will thì thào:
- Chester!
Thằng bạn nó không phản ứng nên nó chuồi tới để huých bạn. Trong nháy mắt, một đòn dùi cui vung lên đập trúng bóc khớp tay nó.
Gã cảnh sát ngồi gần tụi nó sủa: