Cơ Quân Đào ngoan ngoãn để cậu bé kéo ra ngoài, quay lại nghiêm túc hỏi Hoài Nguyệt: "Cần hái bao nhiêu?"
Cơ Quân Dã bên cạnh nói: "Hái nhiều một chút, Hoài Nguyệt, lát nữa tôi mang một ít về nhà để tối ăn được không? Đậu nhà chị ngon quá". Quan trọng hơn là Cơ Quân Đào chơi với Đậu Đậu vui vẻ như vậy, cô hi vọng họ có thể chơi với nhau thêm một lát. Mặc dù vẻ mặt anh trai vẫn trầm tĩnh trước sau như một nhưng Cơ Quân Dã vẫn nhìn thấy ánh sáng từ đáy mắt anh ta.
Cơ Quân Đào nhìn em gái với vẻ trách cứ, tại sao lại tự biên tự diễn trong nhà người ta như thế chứ.
Hoài Nguyệt thì lại thích loại tính cách hào sảng của Cơ Quân Dã này, rất giống Đặng Duyên Duyên, cô cười nói: "Nếu như Cơ tiên sinh không sợ vất vả thì cứ hái hết cũng được, sang tuần sau là đậu sẽ già hết, ăn không ngon nữa".
Đây là lần đầu tiên Cơ Quân Đào hái đậu. Anh ta không hề biết thì ra một cây đậu có thể ra được nhiều quả như vậy, từng chùm từng chùm từ gốc đến ngọn nhìn rất thích mắt. Cơ Quân Đào muốn ngắt chùm đậu xuống khỏi thân cây nhưng làm thế nào cũng không đứt được cuống đậu. Đậu Đậu đứng bên cạnh rất có trách nhiệm chỉ đạo anh ta: "Chú Cơ, ngắt như vậy không được đâu, chú cứ xé xuống bên dưới là được".
Anh ta thử một chút, quả nhiên không vất vả gì đã ngắt được một chùm, liền hỏi: "Đậu Đậu giỏi thật đấy. Ai dạy cháu vậy?"
"Mẹ cháu. Mẹ còn nói lúc hái phải bóp quả đậu một chút, nếu thấy mềm thì không được hái vì quả đó vẫn còn chưa lớn". Đậu Đậu cầm tay Cơ Quân Đào bóp đậu, bàn tay trắng nõn mũm mĩm rất mềm rất mềm. Cơ Quân Đào thương yêu chỉnh lại chiếc mũ lưỡi trai về phía trước cho Đậu Đậu sợ cành lá đậu tằm làm bị thương mặt cậu bé. Đậu Đậu quay sang cười với anh ta rất vui vẻ.
"Bình thường Đậu Đậu thích ăn cái gì nhất?" Cơ Quân Đào nghĩ thầm, hai anh em mình đến ăn chực nhà người ta thì ít nhất cũng phải mua thứ gì đó cho con người ta mới không bất lịch sự.
Đậu Đậu nghiêng đầu nghĩ hồi lâu rồi nói: "Cơm".
Cơ Quân Đào bật cười, "Còn gì nữa?"
"Sườn xào chua ngọt mẹ nấu".
"Còn gì nữa?"
"Cà om tương mẹ nấu".
"Còn gì nữa?"
"Hạt dưa mẹ rang".
Cơ Quân Đào cảm thấy bất lực, lại hỏi: "Còn đồ ăn vặt? Đậu Đậu thích ăn loại quà vặt gì? Sô cô la thì sao?"
"Cháu không ăn sô cô la, mẹ mới thích ăn sô cô la". Đậu Đậu nghiêm trang nói, "Cháu không ăn quà vặt, mẹ nói trẻ con ăn quà vặt không ăn cơm sẽ không cao được, con trai phải cao thì mới xinh trai. Cháu thích ăn cơm".
Cơ Quân Đào đành phải nói: "Đậu Đậu đúng là một bé ngoan, thế bình thường cháu thích đồ chơi gì?"
"Chơi ô tô", Đậu Đậu nói, "Cháu có hơn một trăm cái xe, mẹ nói có thể mở triển lãm rồi, sau này không được mua thêm nữa, lãng phí quá".
"Ngoài ô tô cháu còn thích cái gì nữa?" Cơ Quân Đào hầu như sắp bị đứa bé này đánh bại rồi, gặp một đứa bé đao thương bất nhập như thế khiến anh ta quả thực không biết phải làm thế nào.