Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Tên em là bệnh của anh!

» Thể loại: Truyện Tình Yêu

» Đăng lúc: 17:49 27/12/2013
» Lượt xem: 16326
↓Xuống cuối trang↓


Cơ Quân Đào lắc đầu: "Em cũng biết tửu lượng của anh rất kém mà, rượu đó để em với A Thích uống đi. Đậu hôm qua là do bà Lỗ hái nên mới tươi thế, mua về chưa chắc mùi vị đã ngon như vậy, thôi đừng mua nữa". Anh ta nheo mắt lại nhìn ra ngoài cửa sổ. Thời tiết hôm nay rất tốt, ánh nắng chan hòa, bây giờ cậu bé xinh đẹp kia chắc là đang đá bóng trên bãi cỏ.

Cơ Quân Dã a một tiếng, nói: "Hay là chúng ta cũng trồng một ít rau trong vườn, em thấy không ít người ở đây đều trồng rau trong vườn hoa, có nhà còn trồng cả ngô, thân cây cao bằng cả thân người, thú vị thật".

Cơ Quân Đào liếc mắt nhìn cô, cái cô em gái này đã 30 tuổi rồi mà tính nết vẫn còn như trẻ con, từng làm không ít chuyện bồng bột. Mấy năm nay, cô hết chăm sóc mẹ lại đến chăm sóc mình nên đã lỡ thanh xuân. Làm anh trai, anh ta luôn cảm thấy có lỗi, bây giờ cũng đến lúc để cô lập gia đình sinh em bé rồi.

"Tiểu Dã, năm nay em với A Thích cưới nhau đi, A Thích đã 37 tuổi rồi, mặc dù nó không nỡ giục em nhưng bố mẹ nó nhất định là sốt ruột lắm".

Cơ Quân Dã sửng sốt, cười nói: "Tại sao lại nhớ đến chuyện này, không phải ngày nào em cũng ở bên anh ấy à? Cưới hay không thì cũng có gì khác nhau. Còn anh thì sao? Định cô đơn tới khi nào?"

Cơ Quân Đào sợ nhất là em gái nói chuyện này nên vội chuyển chủ đề: "Hôm nay là lập hạ đấy biết không?"

"Không biết, có vấn đề gì đáng chú ý à?" Cơ Quân Dã tùy tiện gác chân lên trên bàn trà, khi thấy Cơ Quân Đào cau mày thì vội co lại trên sofa. Cô ít hơn Cơ Quân Đào 5 tuổi. Mặc dù việc lớn việc nhỏ trong nhà hay ở phòng triển lãm tranh đều do cô lo liệu nhưng trước mặt anh trai cô vẫn không dám quá mức xấc xược. Cơ Quân Đào không thích người có hành vi phóng đãng, cho rằng nghệ thuật là thứ ngấm vào xương cốt, không cần người nghệ sĩ phải cố tình tạo nên.

"Nghe nói phải ăn cơm đen". Cơ Quân Đào nói, nhớ lại vẻ nghiêm trang của Đậu Đậu lúc kể chuyện, khóe miệng hơi cong lên, "Cơm hiếu thảo do hòa thượng Mục Liên, đệ tử của Như Lai phát minh ra".

"Ngon không?" Cơ Quân Dã cảm thấy hứng thú, "Trưa nay chúng ta ăn cơm đó nhé. Em cũng ăn chán thức ăn ở mấy nhà hàng gần đây rồi, bây giờ anh thường xuyên ở đây, em nghĩ phải thuê một người giúp việc đến nấu cơm cho anh mới được".

"Ăn cơm không phải việc lớn gì, không cần phiền phức như vậy. Anh không quen thấy trong nhà có thêm người lạ, người giúp việc theo giờ đến dọn dẹp làm vệ sinh nhà cửa đã làm anh thấy rất phiền rồi", Cơ Quân Đào nói: "Cơm đen thì chắc nhà hàng không có, trong cửa hàng bánh có bán cơm đen ngọt, em muốn ăn thử thì đi mà mua".

Cơ Quân Dã nhụt chí lắc đầu, "Thôi, những thứ ngọt thì mùi vị như nhau cả, em không thích ăn. Có điều tại sao anh lại biết những điều này? Dường như nhà chúng ta chưa ăn bao giờ mà". Bà ngoại họ là người Pháp, mẹ là Hoa kiều, thư pháp hội họa đều rất sành sỏi nhưng ăn uống lại rất nặng phong cách phương Tây, ở nhà ăn cơm Tây còn nhiều hơn cơm Tàu. Vì thế, người thích uống rượu Thổ Thiêu như cô hoàn toàn là loại lập dị trong nhà.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,10,11,[12],13,14,192 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Tên, em, , bệnh, của, anh!, Truyện, Tình, Yêu, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Xanh Như Mây Trời
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Thủy Tinh Trong Suốt
icon Tên em là bệnh của anh!
icon Ông Xã Ăn Dấm Chua Full
icon Mãi Mãi Là Bao Xa
icon 7 ngày để nói anh yêu em
1234...141516»
» Online: 1
» Trong ngày: 13
» Tổng: 16326 - Load: 0.0001s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>

Old school Easter eggs.