"Không! Hàn Quang Lỗi, dừng tay, anh không thể như vậy "
"Vì sao không thể? Em đã không hài lòng, thân là chồng như anh phải có trách nhiệm bù lại cho em."
"Vừa lòng, vừa lòng...... Phi thường vừa lòng!" Cô đẩyanh ra, hốt hoảng theo một đường khác nhảy xuống giường, vội vàng nắm lên lễ phục che đậy cơ thể trốn vào phòng tắm.
Nhưng người khởi xướng Hàn Quang Lỗi lại không có một chút áy náy, còn cất giọng cười to đáng giận đến cực điểm .
Thừa dịp cô còn đang rửa mặt chải đầu, anh sửa sang chuẩn bị lại hành lý, bắt đầu thay áo quần.
Từ khi quyết định kết hôn cho đến lúc chính thức cử hành hôn lễ, giữa thời gian thật sự gấp gáp, vốn dĩ bọn họ cũng không có kế hoạch hưởng tuần trăng mật, nhưng là vì làm cho trưởng bối của cả hai gia đình khỏi hoài nghi, hai người phải tìm một tour du lịch, hợp với tình hình xuất ngoại hưởng tuần trăng mật.
Xem đi, hôn nhân có phải là chuyện tình đáng sợ hay không a? Đầu tiên là tìm tinh thần yêu đương, nghĩ đến khi kết hôn sẽ không có chuyện gì nữa, ai biết, việc đáng nói lại là sau khi chuẩn bị kết hôn a.
Phải tuân thủ cả một đống tập tục, nếu hai bên gia đình không đòi hỏi nhiều thì còn tốt, vạn nhất gặp phải người cố chấp, lại phát sinh ra nhiều vấn đề, kháng chiến lại bắt đầu a.
Đã kết hôn lại còn phải đi hưởng tuần trăng mật, giống như nếu không làm như vậy, dường như cuộc hôn nhân này sẽ không an toàn.
Muốn trải qua chuyện đó lại hao tài tốn của, chính mình lại mệt mỏi, còn bị hôn nhân trói buộc cả đời, mọi người thử nói, có đáng hay không?
Anh sở dĩ chán ghét hôn nhân như thế, vừa là vì sợ sự lải nhải phiền phức của đàn bà, cũng là vì không nghĩ chịu được những rườm rà này. Nói tóm lại, bỏ bớt những phiền toái bên người, quấy nhiễu cuộc sống lại ảnh hưởng công tác, tội gì đâu?
May mắn, cho đến bây giờ, anh cùng Thương Hải Tình ở chung cũng không tệ lắm, cho dù một tháng sau mỗi người đi một ngả, anh vẫn có thể nhớ về khoảng thời gian tốt đẹp này.
Chính là......
Một tháng đủ sao?
Nghĩ đến một tháng sau, cô gái yêu kiều tối hôm qua sẽ không còn thuộc về anh, Hàn Quang Lỗi bắt đầu nghi ngờ, lúc trước ước định một tháng, có phải hay không quá ngắn?
Tươi cười phai nhạt chút đi, ngực buồn bực, cảm giác không muốn xa rời không nên tồn tại, lại chết tiệt hơn rất nhiều.
Khuôn mặt tuấn lãng khẽ trầm, mi tâm thắt lại.
"Chúng ta vì sao cũng phải hưởng tuần trăng mật?"
"Vì ngăn chặn hậu hoạn, thuận tiện bồi dưỡng ăn ý."
"Bồi dưỡng ăn ý còn có thể chấp nhận, về phần ngăn chặn
hậu hoạn..." Thương Hải Tình nghiêng đầu liếc anh, ánh mắt
nghi ngờ.
"Không cần có thời gian nghỉ ngơi, chẳng lẽ em muốn về
nhà cùng mẹ bồi dưỡng cảm tình? Mẹ anh rất khôn khéo,
khuyên em có thể tránh được thì nên tránh, ngăn chặn việc kết hôn giả của chúng ta bị mẹ biết được. Thừa dịp xuất ngoại hưởng tuần trăng mật mấy ngày nay, chúng ta có thể tranh thủ khoảng thời gian này, cố gắng bồi dưỡng một chút ăn ý, em không biết rằng anh đã cố gắng tính toán hợp lý sao?"