_ Cô cũng là nhân viên trong công ty này hả ?
_ Uhm...... gần như vậy - Beatrice lấp lửng nói
_ Sao lại là " gần như " ? - Dylan thắc mắc
_ Ừ thì........ cũng ko hẳn là nhân viên mà cũng ko hẳn kophải là người trong công ty - cô nói một nùi làm Dylan cũng mù tịt luôn
Nhưng anh cũng nở một nụ cười quyến rũ nói với cô :
_ Nhưng dù là nhân viên chính thức hay ko thì tôi cũng rất vui vì được gặp lại cô
_ Tôi cũng vậy - cô vui vẻ nói
Cả hai cứ nói nói cười cười với nhau mà hem thèm để ý đến sự có mặt của ông Willson. Nãy giờ nghe Beatrice và anh chàng lạ mặt đối thoại với nhau làm ông cũng mắc cười . Nhất là những lời nói rối như tơ vò của Beatrice làm mặt anh chàng cứ đờ ra .
Chap 20 :
_ Cô có rảnh ko ? Chúng ta đi uống một tách cà phê được chứ ? - Dylan đề nghị
Beatrice chưa vội trả lời anh mà cô kéo tay áo lên để xem đồng hồ rồi quay sang nói với anh :
_ Cũng được !
Rồi cô quay sang nói với ông Willson :
_ Ông trở về phòng trước đi ! Một tí nữa tôi sẽ đến thẳng đó luôn.
_ Vâng ! - ông nói
Thế là Dylan và Beatrice cùng nhau đến một quán cà phê ở căn tin của công ty. Cả hai ngồi đối diện với nhau. Và anh bồi đến đưa cho hai người hai cái menu
Anh bồi bàn hỏi :
_ Hai vị muốn dùng gì ạ ?
_ Làm ơn cà phê , ít đường! - cả hai cùng ngước lên nói
Nói xong, hai người nhìn nhau kinh ngạc. Thật ko hiểu nổi tại sao họ lại đồng thanh đồng thủ đến thế. Mà còn thích uống cà phê nữa chứ. Beatrice thì nhìn Dylan muh cười còn anh cũng vậy.
_ Xem ra chúng ta cũng có sở thích giống nhau quá chứ - Beatrice cười nói
_ Ừ ! Tôi ko nghĩ con gái như cô cũng thích cà phê mà còn bỏ ít đường nữa chứ - Dylan nhìn cô thích thú
_ Bộ có ai nói con gái ko thể uống như thế sao ? - cô vặn vẹo
_ Ko ! Ko ! Ý tôi ko phải vậy ! - anh cười cười nói - tại thường con gái rất sợ nóng nổi mụn hem đẹp nên rất ít thích uống cà phê đen
_ Uhm cũng có lí ! Nhưng tôi thì ko sợ đâu ! - Beatrice nheo mắt nói
Rồi cả hai cùng phá ra cười. Nhưng hai anh chị đâu có biết rằng nảy giờ đang có một cặp mắt như muốn giết người đang chiếu thẳng vào họ đâu , nhất là Beatrice.
_ À đúng rồi ! Anh làm trong công ty này lâu rồi anh thấy nó như thế nào ? - cô bắt đầu tìm hiểu
_ Hả ? Cô hỏi như vậy là sao ? Tui ko hiểu cho lắm - Dylan thật sự hem biết dụng ý của Beatrice
_ Ý tui là anh cảm thấy công ty này có tốt ko ? Có cái gì ko ổn ko ? - cô gợi ý
_ Oh ! Vậy mà tui còn tưởng chuyện gì nữa chứ........ - Dylan cười tười rồi sau đó nói với giọng nghiêm chỉnh - thật ra công ty này rất tốt , rất ưu ái và quan tâm đến nhân viên . Nhưng.................. - nói tới khúc này anh chợt đăm chiêu một tí
_ Nhưng sao ? - Beatrice bắt đầu tò mò , cô nghiên nghiên đầu hỏi
_ Nhưng...........tui thấy việc kinh doanh của công ty có nhiều cái còn rất bảo thủ . Nếu như vậy thì ko thể nào mà đưa công ty đi lên được - Dylan nói thẳng thừng