- Có gì đâu tại tao ngủ wên thôi mà .
- Uả còn tên đó .
- Ừ thì tao ngủ nhà Khánh .
- CÁI GÌ _ nhỏ Châu hét to làm cả lớp ai cũng quay lại nhìn .
- Mày bé cái mồm lại coi !!
- Ừ sao kể tiếp coi mài .
- Thì tại pé Luân bệnh nên tao ở nhà Khánh chăm sóc bé Luân .
- Ừ ra vậy , mà sao 2 đứa ngủ quên lun àk .
- Ừ chẵng biết sao nằm cạnh Khánh tao ngủ ngon zễ sợ .
- Ờ ờ nằm cạnh chàng ……. CÁI GÌ _ lạu một lần nữa nàng Châu gây sự chú ý với cả lớp .
- Mệt mày quá la hét hoài .
- Mà…ày vớ…i nó…ó ng…ủ chu..ung ..ha…ả _ nhỏ Châu lắp bắp nói .
- Không phải như mày nghĩ đâu con khùng , chỉ là bé Luân đòi tao với hắn ngủ chung với pé Luân , pé Luân nằm giữa àk nha nha , không có chuyện gì đâu , không có chuyện gì đâu _ nó nói một dâyyyy.
- Ô hô không có mới ghê àk nha !!! Không có mà đi học chung nàk .
- Ờ thì ………………
- Thì sao .
- Thì Khánh nói có thể Khánh thích tao .
- Mày tin nó àk ???
- Ừ tao tin , tao tin vào hạnh phúc đang chờ tao
- Vậy còn Huy thì sao .
- Huy sao ????
- Ờ hông có gì .
Hai nhỏ này nói chuyện trên trời dưới đất đủ hết , nói sao mà zô học hồi nào hỗng hay . Đến giờ ra chơi :
- Khánh đi theo tớ _ nó nói xong dẫn thằng nhỏ chạy một mạch lên sân thượng .
- Sao vậy hả ??? Sao không đi ăn lên đây làm gì .
- Thì lên đây ăn nè .
- Mà ăn gì ???
- Nè !!!_ nó cầm hộp cơm lên cho hắn xem .
- Ở đâu vậy ???_ hắn thắc mắc .
- Tớ làm đó .
- Cậu làm ??? Tin nổi không ???
- Có ăn hông thì bảo ???
- Thì lỡ lên đây rồi thì ăn chứ biết sao giờ .
Nó từ từ mở ra và bây giờ hộp cơm đã hiện ra trước mắt hai đứa .
- Ơ sao lại là hình con heo .
- Tại tớ chẵng biết làm con nào cả .
- Chắc tại nó giống cậu chứ gì . Heo ngốc .
- Tớ không có ngốc , cậu ăn thữ đi .
- Ờ .
Nó nhìn không chớp mắt hồi hợp , tim đập mạnh lo lắng ,không biết hắn sẽ khen như thế nào nữa .
- Sao hả ???
- Thành thật mà nói thì trứng thì hơi khét , thịt thì có vẻ chưa chín , rau hình như không được sạch …………_hắn nói một lèo như đổ một gáo nước lạnh vào mặt nó .
- Hức , dù sao tớ cũng đã rất cố gắng làm , không được ngon thì cậu cũng đừng phê bình thậm tệ như thế chứ .
Vừa khóc vừa nói xong nó chạy xuống đễ hắn một mình ngồi đó với những thắc mắc hết sức là vô duyên :
- Mình sai sao ta , dỡ thì bảo dỡ chứ chẵng lẽ khen , mà sao ngón tay nhỏ bị gì mà dán băng keo cá nhân vậy nhỉ ??? Chắc do làm hộp cơm này . Vậy mình đúng thật thằng ngốc mà , mình mà cũng có ngày hôm nay sao trời !!!
Hắn ngồi ngấu nghiến ăn hết hộp cơm . Khi chuông reo , hắn vào lớp định lại nói với nó lời xin lỗi nhưng nó không thèm nhìn mặt hắn lun . Thế là đành ngồi chiến đấu với 3 tiết cuối một cách vật vã . Hết giờ trong khi hắn lủi thủi xếp sách vở thì nó Châu và Huy đã đi về từ lúc nào . Thế là hắn đành ngậm ngùi ra về trong nổi hối hận tràn đầy . ” Làm sao để nhỏ đó hết giận đây ” câu hỏi này lặp đi lặp lại trong đầu hắn suốt đoạn đường về .
* Nhân vật mới :
Đặng Minh Duy : anh trai song sinh của nhân vật nữ chính của chúng ta đồng thời là bạn trí cốt của hắn . Có một khuôn mặt baby cực kỳ , luôn sữ dụng khuôn mặt này vào việc kua gái và vào việc có mục đích không tốt , dù vậy nhưng anh là một người anh tốt luôn yêu thương chăm sóc nó .