- Sao 2 đứa không ăn đi suy nghĩ gì vậy .
- Dạ không có _ 2 đứa đồng thanh .
Nó quay qua nhìn hắn bất chợt 4 con mắt giao nhau , 2 con tim thì đập loạn xạ cả lên tình trạng này sẽ kéo dài nếu không có tiếng chuông cửa vang lên . Nó giật mình :
- Để con ra mở cửa bạn con á .
- Huy sao cậu đến sớm vậy .
- Hì tại tớ rãnh mà _ Huy đưa mắt nhìn nhà nó bất chợt thấy kẻ thù mình đang ngồi chình ình đàng kia .
- Cậu vào đi _ nó mời Huy vào nhà .
- Bạn nào vậy con _ mama nó hỏi .
- Dạ bạn này tới học chung với con .
- Con chào bác ạ _Huy lễ phép chào
- Ừ vậy con lên học đi , àk khánh con cũng lên học đi .
- dạ con…
- Hai àk hai lên học đi từ từ mình về cũng được mà _ pé Luân đá chân hắn .
- Thui ba đứa lên học đi , mama ở đây chơi với pé Luân .
Cháp 6:
Tại phòng nó , một không gian u ám đáng bám trên căn phòng , nhưng tia nhìn sẹt lửa của 2 chàng trai làm cho căn phòng càng đáng sợ hơn . Hai người cứ đứng đấu mắt với nhau ,nếu bây giờ nó không lên tiếng chắc chiến tranh thế giới thứ 3 bùng nổ thì toi :
- Nè ha..i ngu..ời.. ho.ông đi..ịnh họ…cc sa..ao _ nó sợ sệt trả lời .
- Àk ờ !! Mình học thui Nhi _ Huy giật mình gãi đầu nhưng không wên liếc hắn một cái .
Hắn thì cứ im lặng nhìn hai người kia . Rồi 3 nhân vật tiến vào chiếc bàn thân iu bé tẹo của nó . Bỗng pé Luân chạy vào :
- Anh gì ơi !!! xuống mami Linh bảo gì kìa _ lật đật nắm tay Huy chạy đi .
- Ơ _ Huy chỉ kịp nói 1 tiếng .
Tại nhà dưới :
- Nè nhóc bác Linh đâu .
- Àk .. àak .. mami kêu anh đi mua đồ với em đúng rồi đi thôi anh _ lại một lần nữa kéo tay Huy đi .
Pé Luân dẫn Huy đi vòng vòng tùm lum chỗ , mà chẵng biết đích tới là đâu .
Từ khi Huy đi căn phòng trở nên kinh khủng hơn lúc nảy không ai nói gì ai . Nó thì cứ giả vờ chúi đầu vào quyễn sách văn , mà có đọc đc chữ nào đâu chắc tâm trạng hiện giờ không thể tiếp thu được gì . Nó thò tay kiếm cái bút mà không ngước nhìn lên , chụp đc rồi mà sao cây bút của nó hôm nay mềm thế nhỉ còn ấm ấm nữa , nó xoa xoa cây bút rồi ngẩng đầu lên . Trời !! Thì ra cái bút nó cầm này giờ là cái ngón tay của hắn . Nó giật mình cúi đầu :
- Xin lỗi , xin lỗi cậu .
- Không có gì !!_ nhìn cái vẻ lúng ta lúng túng của nó , hắn mún cười thật to nhưng sợ mất hình tượng đành thôi ( cha này gớm làm như ca sĩ diễn viên không bằng ) .
Nó đỏ mặt tiếp tục đọc quyễn sách và không quên nhắc mình ” không đc rung động lần nữa ” . Còn hắn nhìn chằm chàm vào nó , nhìn vào đôi môi chúm chím đo đỏ đó tự nhiên hắn lại nhớ vụ nụ hôn hum trước buộc miệng nói :
- Sao hôm đó cậu hôn tôi vậy .
Nó bất ngờ nhìn lên nhưng rồi củng trã lời nét mặt hơi bùn :
- Tại lúc đó tôi thích cậu nên không kiềm chế đc tình cảm của mình .
- Vậy bây giờ thì sao ???
- Sao gì ??
- Ý tôi là … bây giờ cậu như thế nào đối với tôi .