Teya Salat
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Hiểu Lầm đến Hiểu Thiệt

» Thể loại: Truyện Teen

» Đăng lúc: 17:02 30/12/2013
» Lượt xem: 6229
↓Xuống cuối trang↓

----------*-*------
Căn phòng này đã cũ lắm rồi. Ánh sáng xen wa từng khe gỗ vào phòng. Ánh nắng hắt nhẹ, một phần vì nhiền cây xung quanh làm khu vực tối thêm, một phần vì căn phòng kín ko bao h mở cửa sổ. Ko aj lui lại đây nên nó trở nên hoang vắng. Hắn miết nhẹ ngón tay trên cây đàn dương cầm. Phủi ghế rồi ngồi xuống, nhấn tay vào nốt đô rồi những âm thanh từ cây đàn reo lên. Âm thanh ko hay, khô khốc như xoáy sâu vào không gian tĩnh lặng của căn phòng. Hắn chẳng bao h đàn dc bài nhạc này, hắn ko bắt kịp nhịp thở của gió, bắt kịp những âm thanh nhanh nhảu của những con chim bên ngoài…Hắn ngưng đàn và nhìn xoáy sâu vào bài nhạc mà nàng đã đàn-bài nhạc làm xao lòng hắn. Hắn ko bao h dám đàn bài đó. Hắn sợ nó sẽ quay về cùng vs kí ức đau buồn.
Hắn bước ra cửa và bước đi. Đi chậm thôi, chậm thôi….

--------*-*---------
Nó chạy vào một căn phòng cũ kĩ lắm.
-Sao hắn lại ở đó. Sao lúc nào cũng gặp hắn thế? Nó hỏi mình khi ngồi yên trong căn phòng để trốn hắn. Ngồi vào một góc nhỏ của căn phòng có một cây đàn.
Hắn bước vào làm nó giật mình. Hắn đàn-một bài nhạc hay nhưng ko có hồn. Nó tranh thủ buột lại tóc và đeo lại cặp kính khi hắn đàn. Nó ngước lên và nhìn thấy hắn-khóc. Chẳng hiểu tại sao hắn khóc. Nó ghét nc’ mắt lắm. Nó sợ nc’ mắt thì đúng hơn. Hắn đàn dc phân nửa bài nhạc thì ko đàn nữa. Nó chờ hắn ra khỏi thì nó bước ra, bây h nó mới nhìn lại cây đàn và bài nhạc trên đó. Ko phải bài nhạc hắn đàn hồi nãy. Nó nghĩ hắn đang sáng tác nhạc nhưng ko dc như ý. Ko đâu. Sao hắn lại khóc. Thế thì có j` phải khóc đâu? Nó chẳng bik nhưng lại ngồi xuống tay lướt nhẹ trên phím đàn-những nốt nhạc ban nãy âm vang nhưng ko phải khô khốc nữa, nó có sức sống. Bài nhạc như hòa mình vào khung cảnh bên ngoài. Gió, bài nhạc như gió thoảng quanh, nhẹ nhàng.
Lâu lắm rồi nó ko đàn. Nó có năng khiếu nhiều môn. Nhưng nó ko thik thế. N` ng` sẽ trông chờ vào nó làm dc những thứ họ muốn. Nó ko muốn bị bó buộc. Nó chỉ chơi cho nó, nó có tài “lẻ” thui.. Nó ko phải là thiên tài hay là một ng` hoàn hảo về tất cả các mặt trong cuộc sống. Nhưng nó đỏ để mọi ng` phải ngưỡng mộ. Nó ko mún thế. Nó ko mún n` ng` bik về nó. Nổi tiếng đi kèm vs tai tiếng. Chán!
------------*-*-------------
Có tiếng nhạc. Hắn đứng sựng lại để thưởng thức. Hắn nghe rõ tiếng nhạc phát ra từ căn phòng đó-căn phòng mà hắn mới bước ra. Aj đàn nhỉ? Ko có aj hik mà? Hắn quay lại căn phòng. Ko mở cửa, hắn nhìn qua khe cửa. Là nó. Hắn hơi ngỡ ngàng. Sao nó lại ở đây? Nó đàn bản nhạc của hắn-hay. Hắn ko bik bài nhạc của mình sai chỗ nào mà khi nghe nó đàn lại khác xa của hắn đàn thế? Hắn mở cửa bước vào vs sự hốt hoảng trên khuôn mặt của nó. Rõ ràng là hắn đã đi rồi nó mới đàn cơ mà. Sao hắn lại…
Nó ngưng đàn và đứng bật dậy khỏi ghế, lùi vềđề phòng, dè chừng như gặp phải điều j` đáng sợ lắm. Hắn tiến, nó lùi. Căn phòng căn ra, không khí ngột ngạt, căn như dây đàn. Nó sẩy chân và té nhào xuống sàn, theo thói wen, nó quơ tay xem có thể bám vào cái j` ko? Và “thứ” nó vơ dc là hắn. Hắn hơi bị chúi về phía nó và cũng lỡ vấp chân vào mảnh gỗ nhô lên phía dưới và té nhào. Hắn và nó cùng té xuống, hắn đè lên chân nó và tí nữa thui hắn đã ôm lun nó rồi. Tay hắn bị xước vào khe gỗ và chảy một dg` máu cũng hơi bị dài. Chân nó bị hắn ém xuống sàn thì một mảnh dằm gỗ đâm vào chân, ko phải là một mảnh dằm nhỏ, phải gọi là một mảnh gỗ thì đúng hơn. Máu chảy, đau, mặt nó trắng bệch ra.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,8,9,[10],11,12,31 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Hiểu, Lầm, đến, Hiểu, Thiệt, Truyện, Teen, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Em Đã Là Thiên Thần
icon Luôn Sẵn Sàng Tặng Cậu Cái Ôm
icon Vợ Ơi! Chào Em
icon Không có sự tình cờ, đó là số mệnh
icon Con Nhóc Bướng Bỉnh
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Bao Nhiêu Cũng Không Đủ
1234...101112»
» Online: 1
» Trong ngày: 16
» Tổng: 6229 - Load: 0.0001s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>