********************************
Ôi,trời! Sắp muộn học rồi,sao mình lại có thể ngủ quên dc chứ? Thật là tệ hại. Tôi cần phải chạy nhanh hơn nữa. Tôi cứ thế cắm đầu chạy tới lớp học mà ko để ý đường. Uỳnh! Tiếng 2 người nào đó đâm vào nhau. Nghe tiếng kêu cũng biết là có đổ máu.
- Oái! Đau quá! – tôi thương xót cái mông của mình và tiếng hét của 1 tên con trai đã phá vỡ tâm trạng đau lòng của tôi.
- Hàn Tường Vi ,cô âm mưu ám sát tôi phải ko ?
Tôi ngẩng đầu lên nhìn, 1 mái tóc bồng bềnh trong nắng. ánh sáng mặt trời làm tôi loá cả mắt,ko thể nhìn thấy mặt người mình đâm vào nhưng cái giọng nói đó và mái tóc đó,tôi biết đó là ai rồi.
- Âu Triết Vũ , xin lỗi . Tôi ko cố ý.Cậu ko sao chứ?
- Cô nhìn tôi thế này mà bảo ko sao ak?tôi biết là cô rất ghét tôi nhưng cô có cần phải trả thù tôi bằng cách này ko? – Âu Triết Vũ nhìn tôi như sắp lao đến giết tôi vậy.
- Âu Triết Vũ ,tôi xin lỗi…nhưng nhìn cậu đâu có vẻ là bị gì đâu. - rõ ràng là nhìn cậu chẳng có vẻ là bị làm sao cả.tôi thề,tôi hứa, tôi đảm bảo là cậu đang định ăn vạ tôi chứ gì? đừng mơ nhé.cậu nghĩ tôi là ai chứ?
- Cái gì?Cô nói gì cơ Hàn Tường Vi ? Ý cô là tôi đang giả vờ bị thương và ăn vạ cô đấy ak? – Âu Triết Vũ mặt đỏ bừng vì tức giận.
- Ko,ko,ko. Ý tôi ko phải là vậy. xin lỗi cậu, Âu Triết Vũ .Tôi ko cố ý làm cậu bị ngã đâu. - hơ hơ hơ.sợ quá.hình như cậu ta sắp giết mình thì phải.nhìn bộ mặt thiên thần, ak nhầm, ác quỷ đó kìa….thiệt là rùng mình.tự dưng mình thấy lạnh xương sống quá
- Xin lỗi thế thôi ak?Thành ý gớm! - Âu Triết vũ bỗng nở nụ cười nham hiểm.
- Sao? chẳng lẽ cậu muốn tôi phải đền bù cho cậu uk? - tôi thấy mí mắt trái giựt dữ quá.chắc sắp có điềm xui xẻo chẳng lành gì rồi.Phải cẩn thận mới được.kinh nghiệm của 1 thầy bói mách bảo tôi vậy
- Đúng vậy…nếu cô muốn nhận dc sự tha thứ thừ tôi.Tên Âu Triết Vũ đáng ghét cười ranh mãnh – Sao?Cô ko hài lòng ak?
- Ko phải…vậy cậu muốn gì? - đó.tôi nói có sai đâu.mình phục mình quá mà.
- Tôi muốn gì ak?tôi chưa nghĩ ra.Tạm thời cho cô nợ đó,Hàn Tường Vi .Thôi tôi vào lớp đây?Sao?Thế cô có vào cùng ko? – hắn quay lại nhìn tôi.
- Oh,uhm…có.Chờ tôi với, Âu Triết Vũ . - tôi luống cuống gọi với theo.mà tại sao mình phải vào lớp cùng tên Âu Triết Vũ này nhỉ?
Tôi cắm cổ chạy theo đuổi theo sau Âu Triết Vũ .Chẳng hiểu sao bỗng dưng hắn lại dừng lại ở cửa lớp mà ko chịu vào luôn đi báo hại tôi phanh ko kịp,lại tiếp tục nhằm cái lưng cậu ta mà tông. Đầu tôi sao bay vòng vòng.
“Âu Triết Vũ ,cái mũi của tôi ,dau quá!cậu làm cái trò gì vậy?” – Tôi bực mình quát cậu ta từ phía sau.
Âu Triết Vũ quay lại nhìn tôi, ánh mắt băng giá rồi bước vào trong lớp.Hơ,sao tự dưng tên đó lại nhìn mình bằng ánh mắt đó nhỉ?Tôi lo lắng bước vào lớp. ánh mắt tôi bắt gặp 1 đôi mắt to, đẹp long lanh của cô gái xinh chả khác gì búp bê barbie.Tôi biết cô ta là ai?Công chúa baby Lâm Vũ Giai Đình .Nữ sinh giỏi toàn diện của saint hannee này. Giai Đình quay sang nhìn tôi ánh mắt đăm chiêu rồi quay sang nhìn cô bạn ngồi bên canh – Lana “đại tiểu thư”.2 nàng công chúa thì thầm với nhau điều gì đó tôi nghe ko rõ rồi sau đó,họ lại chĩa cặp mắt về chỗ tôi ngồi.