Pair of Vintage Old School Fru
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Có Một Điều Em Không Biết... Anh Yêu Em

» Thể loại: Truyện Teen

» Đăng lúc: 17:00 30/12/2013
» Lượt xem: 12609
↓Xuống cuối trang↓


Lâm Duy chống hai tay lên thành tường và để Thiên Kỳ giữa vòng tay đấy rồi nhìn thẳng vào đôi mắt đó.

- Tớ sắp kết hôn nhưng... người tớ sẽ cưới... không phải là cậu!

Im lặng.

Lặng như tờ.

Có phải chăng chỉ một tiếng động nhỏ thôi cũng sẽ phá tan bầu không khí ấy?

- Cậu đùa tớ? – Thiên Kỳ mỉm cười chua chát sau khi lấy lại bình tĩnh.

- Không – Lâm Duy dứt khoát.

- Là ai?

- Người mà cậu cũng biết đấy – Lâm Duy quay mặt và đút tay vào túi.

- Vậy thì tớ biết rồi!

- Xin lỗi. – Lâm Duy thở dài.

- Tớ yêu cậu. – Nói rồi Thiên Kỳ quay lưng bước đi. Một khoảng cách đủ xa để Lâm Duy không nghe thấy vế sau của câu nói hoặc có chăng cũng là do tiếng còi xe hiếm hoi vang lên ở con đường vắng – Và tớ sẽ không để mất cậu dễ dàng vậy đâu bởi tớ là Thiên Kỳ.

Chap 59

Tua nhanh qua tiết học ngày hôm đó bởi trong sáng đó, nó chẳng để được chữ nào vào đầu cả. Trong đầu nó chỉ có mỗi Lâm Duy, Lâm Duy và... lễ cưới.

- Đi ăn chứ? – Hân Hân vỗ vai nó – Hôm nay có chuyện gì sao?

- Chuyện gì là chuyện gì? – Nó giật mình.

- Thấy bạn chẳng chú ý gì cả, suốt buổi cứ nhìn trời ngắm mây. – Hân Hân ngước nhìn ra cửa sổ.

- Không đâu, đi ăn! – Nó kéo Hân Hân và nhân tiện kéo luôn cả cô bạn mới quen – Băng Di.

Ba đứa con gái bước vào canteen, ko hẳn là gây sự chú ý như những hot girl nhưng lại tạo sự chú ý đối với bốn con người ở bàn khuất. Điểm danh, những chàng BF đang ngồi nhâm nhi tách trà để xem Thiên Minh và Thiên Bảo khi bị vây quanh sẽ thế nào.

Nó nhìn quanh, canteen đông nghẹt người, họ đang xếp hàng đứng quanh hai cái đầu cao lều nghều. Một người làm mặt lạnh, ko chú ý, một người lâu lâu lại cười xã giao nhưng cả hai vẫn chẳng ai tìm được đường đi để thoát khỏi đó.

Nó nhìn ngắm thích thú nhưng ko mấy quan tâm. Hân Hân thì tất nhiên, đang nhìn Thiên Bảo đầy suy tư. Duy chỉ có con nhóc, nhếch mép cười khinh rồi thản nhiên tìm cho mình một chỗ ngồi thích hợp.

- Người cũng như tên. – Jun lên tiếng khi con nhóc lướt ngang qua bàn.

Con nhóc không nói gì, chỉ nhìn rồi lại đi.

- Đúng là một tảng BĂNG DI động. – Nói rồi, Jun bước đi luôn.

Con nhóc chẳng nói được gì, chỉ thấy hơi tức. Tại sao anh ta lại có thể trêu như vậy? Hôm đó, thức ăn vào miệng như nước lọc, chẳng có mùi vị gì.

Lớp 11A3, giáo viên còn chưa vào nên lớp học cứ y như ong vỡ tổ, ồn ào không thể chịu nổi. Con nhóc đeo headphone và hát nhẩm theo, mặc kệ xung quanh có xảy ra chiến tranh đi chăng nữa.

- LAM BÌNH! – Tiếng gọi của ai đó quen thuộc vang lên ngoài cửa lớp. Nó ngước mặt nhìn ra, cả bọn trong lớp cũng ngước mặt nhìn ra. Lâm Duy đứng tựa vào thànhcửa với cái phong thái lãng tử, tay khoác chiếc cặp màu đen vắt ngang vai.

Nó đang lớ ngớ chưa hiểu gì thì cả bọn đã ùa ra vây quanh cậu.

- Xin lỗi, tôi ko muốn gây sự, làm ơn tránh ra cho – Lâm Duy tiến về phía nó và kéo nó đi mặc cho bọn kia mắt chữ A, mồm chữ O nhìn theo chỉ trỏ. Nó chỉ kịp gọi với lại:
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,108,109,[110],111,112,192 [Sau»]
Đến trang:
Tags: , Một, Điều, Em, Không, Biết..., Anh, Yêu, Em, Truyện, Teen, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Em Đã Là Thiên Thần
icon Luôn Sẵn Sàng Tặng Cậu Cái Ôm
icon Vợ Ơi! Chào Em
icon Không có sự tình cờ, đó là số mệnh
icon Con Nhóc Bướng Bỉnh
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Bao Nhiêu Cũng Không Đủ
1234...101112»
» Online: 1
» Trong ngày: 5
» Tổng: 12609 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>