Bỏ lại sau lưng đám hỗn loạn và bước vào lớp, nó khoái trí mỉm cười....
Chap 57
Ra về, nó nghiễm nhiên là đoán trước được tình hình khi mà lúc sáng đã chọc tức Lâm Duy như vậy. Hân Hân thì không thấy mặt mũi đâu và nó biết là cô bạn đang ở bên cạnh người mà cô thích.
- Này này Băng Di, chờ với! – Nó chạy hớt hải ra cổng trường.
Con nhóc đứng lại một hồi, nhìn nó ngạc nhiên. Nó không nói gì, chỉ kéo tay con nhóc bước đi một cách ung dung.
- Bạn không bận chứ? – Nó hỏi vu vơ.
- Không.
- Vậy đi chơi với mình nha? – Mắt nó sáng lên.
- Chơi? Tôi chưa thử bao giờ.
- Yên tâm, mình hứa sẽ làm bạn vui mà! – Nó nháy mắt nhưng đúng là nhân tính không bằng trời tính, vừa đi được một đoạn, bài nhạc chuông quen thuộc lại vang lên.
“If you wander off too far, my love will get you home. If you follow the wrong star, my love will get you home....”
- Alo – Nó hí hửng.
-
- Jun ngập ngừng.
- What?
- - Jun than thở.
Nó thở dài, đoán ra được ý của anh chàng.
- Anh muốn em qua nhà dẫn bé Jen đi chơi?...
- - Jun búng tay cái tách mà nó có thể nghe rõ qua điện thoại.
- Chưa hết, còn anh thì tha thẩn ở mấy quán bar hay... lại đánh nhau trận gì? – Nó tọc mạch.
- <Đâu có! - Jun chối đây đẩy. – Anh biết em tốt bụng, làm sao có thể gặp nạn mà không giúp, thấy chết mà không cứu cơ chứ? Lam Bình nhỉ?> - Jun dỗ ngọt.
- Thôi thôi, đừng giở bài đó, lát nữa em sang rước cô công chúa nhà anh, được chưa? – Nó nói rồi gập máy. Thật bực mình mà, muốn đùn đẩy trách nhiệm cho nó đây mà. Mặc dù nó rất quý bé Jen nhưng mà không thể để ông anh trai lộng hành vậy được? Nó quay sang con nhóc cầu cứu rồi cả hai cùng thẳng hướng nhà Jun mà tiến.
Bé Jen là một bé gái có ngoại hình dễ thưỡng, lém lỉnh, lại rất hay cười. Nó quý con bé từ lần gặp đầu tiên , vả lại, Jen là em gái độc nhất của Jun nên nó xem Jen như em gái mình vậy.
Lúc nó và Băng Di dừng lại trước cổng thì một bé gái chừng 6 hay 7 tuổi chạy lại ôm chầm lấy nó, cười rặng rỡ để lộ cái răng khểnh thật xinh:
- Chị Lam Bình! Anh Jun bảo chị sẽ dẫn Jen đi chơi. – Nói đoạn, con bé quay sang Băng Di nãy giờ đứng nhìn Jen với vẻ thích thú hiếm có – Chị này là...
- Chị ấy là bạn của chị, Jen làm quen nha! – Nó xoa đầu con bé.
- Em chào chị ạ, em tên là Jen, năm nay em 7 tuổi, em học lớp 1B trường Wayfair, đường XYZ. – Con bé xổ một tràng dài làm cho nó và Di đứng nhìn nhau ngơ ngác.
Sau khi lấy lại bình tĩnh, Di khẽ cười rồi cúi xuống xoa đầu Jen, nói nhẹ:
- Chị là Băng Di, năm nay chị 17 tuổi, chị học lớp 11A3 trường BFM, đường ZYX.