The Soda Pop
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Anh Là Đồ Khốn Nhưng ... Em Yêu Anh

» Thể loại: Truyện Teen

» Đăng lúc: 16:53 30/12/2013
» Lượt xem: 12417
↓Xuống cuối trang↓

Phần 33:
Tại công trường, Tuyết Lan hoàn toàn bị bỏ mặc, hắn thì hết đi xem bản thiết kế rồi lại đi nói chuyện với kiến trúc sư. Cô ta tức tối vô cùng nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ dễ thương, đáng yêu. Ngồi mãi cũng chán, Tuyết Lan chạy đi tìm hắn. Thấy hắn đang rảnh rỗi, Tuyết Lan chạy đến ôm chầm lấy tay hắn, nũng nịu:
- Ở đây nắng quá à, mình về được không anh?
- Anh đã nói em đừng đi theo rồi mà, nếu mệt thì em về trước đi – Hắn đáp, chẳng buồn nhìn cô ta mà chăm chú vào bản thiết kế trên tay.
- Em không về đâu, em muốn ở đây với anh thôi – Tuyết Lan phụng phịu
- Tuỳ em thôi, anh phải đi làm việc đây, em vào trong mát ngồi đi, anh đang bận lắm – Nói rồi, hắn bỏ đi một nước, để mặc cô ta đứng đó.
Nghe hắn nói xong, Tuyết Lan tức lắm nhưng cô ta vẫn không bỏ cuộc, vẫn bám theo hắn.
- Em giúp gì được không anh Phong?
- Không cần đâu, em cứ vào trong ngồi đi, xong việc rồi chúng ta về.
- Nhưng mà……… - Tuyết Lan nũng nịu – Em muốn giúp mà.
- Nghe anh đi, anh bận lắm – Hắn cau mày – Em đừng có trẻ con như vậy, người lớn một chút đi.
Nói rồi, hắn tiếp tục làm việc. Tuyết Lan tức tối bỏ vào bên trong. Do mọi người đều đang làm việc nên cũng chẳng có ai quan tâm đến cô ta, Tuyết Lan dùng chân giẫm mạnh xuống đất, miệng không ngừng **** rủa:
- Chỉ tại cô ta, chỉ vì sự có mặt của cô ta nên anh ấy mới đối xử với mình như vậy, mình sẽ không tha cho cô ta đâu, không bao giờ.
Rồi cô ta lấy điện thoại ra gọi cho Trang Linh. Khi cô bắt máy, Tuyết Lan bắt đầu trút nỗi tức tối lên cô. Trang Linh không nói gì mà chỉ im lặng lắng nghe, cô không muốn nói và cũng không biết nói gì. Tuyết Lan nói cho Trang Linh tất cả những âm mưu cũng như chuyện cô ta là chủ mưu vụ giết người. Vài tiếng đồng hồ trôi qua, hắn vẫn chưa xong việc, còn Tuyết Lan thì cứ đi tới, đi lui để giết thời gian. Đang tức tối thì nghe có tiếng người đến gần, Tuyết Lan nhanh chóng lấy lại bộ mặt đáng yêu của mình và ngồi xuống ghế. Hắn mệt mỏi đi vào bên trong và ngồi xuống. Tuyết Lan vội đến cạnh hắn, lo lắng hỏi:
- Anh làm sao vậy?
- Anh không sao, xong việc rồi, chúng ta về thôi – Hắn mỉm cười.
- Em muốn đi ăn được không anh? – Tuyết Lan nhõng nhẽo
- Anh xin lỗi, hôm nay em về nhà trước nhé, hôm khác anh sẽ đưa em đi ăn được không?
Tuyết Lan toan cãi nhưng nhìn vẻ mặt đáng sợ của hắn, cô ta lại thôi. Tuyết Lan theo hắn ra xe và ngoan ngoãn về nhà nhưng trong lòng thì không hề vui chút nào.
Đưa Tuyết Lan về tới nhà xong, hắn đến bệnh viện với nó. Nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của hắn, nó vội rời khỏi giường và tiến về phía hắn. Vừa bước được vài bước, nó khuỵ xuống do vết thương ở chân, hắn vội ôm lấy nó và bế nó lên, mắng:
- Em đang làm gì vậy hả? – Hắn cau mày – Có biết mình đang bị thương không?
- Anh bị làm sao vậy? Sao có vẻ mệt mỏi như vậy? – Nó đặt một tay lên mặt hắn, lo lắng – Nói cho em biết đi.
- Em thật là ngốc mà, em có biết bản thân đang bị thương hay không? – Hắn dịu dàng nói và nắm lấy tay nó.
- Em không sao, anh mau nói cho em biết chuyện gì đi – Nó lo lắng hỏi.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,44,45,[46],47,48,140 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Anh, , Đồ, Khốn, Nhưng, ..., Em, Yêu, Anh, Truyện, Teen, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Em Đã Là Thiên Thần
icon Luôn Sẵn Sàng Tặng Cậu Cái Ôm
icon Vợ Ơi! Chào Em
icon Không có sự tình cờ, đó là số mệnh
icon Con Nhóc Bướng Bỉnh
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Bao Nhiêu Cũng Không Đủ
1234...101112»
» Online: 1
» Trong ngày: 24
» Tổng: 12417 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>