- Ngu thì chết nghe mày!
Phủi tay quay lại, nó thấy Hoàng Kỳ đang đứng đơ ra. Cậu khẽ thều thào:
- Cậu..... không thể dừng đánh nhau trong 1 ngày được hả?
Nó cười hì hì:
- Không!
Kỳ thở dài kéo nó đi, chọn một tảng đá lớn trèo lên ngồi và đưa lon nước cho nó:
- Mặt trời lên rồi!
Nó chỉ mỉm cười, không nói gì, vừa uống nước vừa ngắm mặt trời lên. Mặt trời tròn, to, sáng bừng cả mặt biển. Ngàn vạn tia nắng mai phản chiếu xuống mặt nước và xuyên qua cả dáng 2 người đang ngồi trên tảng đá. Một cái dáng rộng vững chắc, một cái dáng gầy mong manh, cả 2 cái đều sáng bừng lên theo ánh mặt trời.........
Nó liếc nhìn đồng hồ. Đã 5 giờ hơn rồi. Nó quay sang Kỳ:
- Này, đưa tôi về đi. Tôi bận rồi!
Kỳ tròn mắt:
- Đã bảo hôm nay phải làm bạn gái tôi cơ mà, bận cái gì?
Nó cười gượng:
- Bạn trai thì phải tôn trọng bạn gái đúng không?
Kỳ ngạc nhiên nhìn nó rồi bật cười đứng dậy:
- Chỉ hôm nay thôi đấy!
Nó cười toe đi theo cậu ra xe. Không uổng công nói ra cái câu sởn da gà kia. Kỳ lái xe đưa nó về, hỏi:
- Mà cậu bận gì vậy? Hôm nay đâu có lịch chụp hình hay làm gì đâu?
Nó lừ mắt sang nhìn:
- Việc riêng!
- Là việc gì? Tôi đi cùng được không?
- Nếu cậu thích!
Kỳ hơi bất ngờ, nó cho cậu đi theo thật ư?
Nó vừa về đến thành phố thì quả nhiên điện thoại reo. Là Angus
- CẬU ĐANG Ở ĐÂU HẢ???
- Có sao không? Tôi bận rồi!
- Nói vậy mà được hả? Cậu có tin tôi nói với Lý Nhã Nhã để cô ta tiếp tục làm phiền cậu không??
- Anh dám?
- Cái đó còn phụ thuộc ở cậu!
Hắn nhếch miệng cười. Nó bực bội nói:
- Vậy 2 giờ chiều đi. Hẹn ở đâu?
- SAO LẠI 2 giờ?? Tôi đã hẹn cả ngày hôm nay rồi cơ mà?
- Không thì thôi vậy, tùy anh!
- NÀY!! Thôi được, công viên gần nhà cậu đi.
- OK, vậy thôi, tôi cúp máy.
Nó vừa bỏ máy xuống thì Brown gọi đến:
- Cậu đến ngay công viên gần nhà cậu đi, tôi đang ở đó.
- Được rồi. Có cần chuẩn bị gì không?
- Không? Sao lại hỏi thế?
- À, ừ, không sao. Thôi nhé!
Nó tắt vội điện thoại, mỉm cười nhìn Hoàng Kỳ chạy ra từ gara xe:
- Đi thôi!
- Ừm.
Kỳ đèo nó bằng xe máy về nhà 1 chút rồi tới công viên. Nó xách cái ba lô kè kè theo, thật chẳng hợp với bộ đồ chút nào. Kỳ nhăn nhó:
- Cậu có phải là người mẫu không thế?
- Cậu nên tự hỏi mình thì hơn. Người mẫu gì mà đến chỗ đông người cũng cứ "phơi" mặt ra đấy....
Kỳ giật mình nhìn xung quanh, mọi người đang lấm lét nhìn cậu tò mò, có người đã nhận ra cậu là thành viên cùa nhóm Angels đang nổi đình đám. Cậu vội lấy 1 tay che mặt lại, cúi xuống:
- Tôi quên mất! Cũng tại cậu đòi vào đây đấy chứ!
Nó hừ 1 cái rồi quăng cho cậu cái mũ lưỡi trai. Cậu vội vàng đội lên đầu, nó nói: