Ring ring
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Thủy Tinh Trong Suốt

» Thể loại: Truyện Tình Yêu

» Đăng lúc: 17:52 27/12/2013
» Lượt xem: 16226
↓Xuống cuối trang↓

Nhìn Hiểu Khê cắn bút chì, đăm chiêu trước cuốn vở, miệt mài suy nghĩ, Giản Triệt cười nói: “Em học tốt lắm, nghỉ giải lao đi nào!”.

Cô lắc đầu: “Không được, em phải giải xong bài này đã!”.
Giản Triệt đặt một ly nước giải khát trước mặt cô. Đang khát nước, cô uống cạn một hơi. Ngon tuyệt! Lành lạnh, chua chua, ngọt ngọt, đúng là nước ô mai Cửu Vĩ! Hiểu Khê thích thú hỏi: “Anh mua loại ô mai này ở đâu thế?”
Phong Giản Triệt lắc đầu, cười đáp: “Hàng độc đấy, không nơi nào bán đâu. Anh tự làm đó!”.
Hiểu Khê trầm trồ thán phục: “Tuyệt quá, đến cả nước giải khát, anh cũng làm được”.
Giản Triệt ngồi xuống trước mặt cô, giọng khá cảm động: “Hiểu Khê, hôm qua rất cám ơn em”.
Biết Giản Triệt cám ơn mình việc cứu Đồng, cô cười nói: “Không sao, chuyện nhỏ thôi. Cứu người lúc lâm nguy là trách nhiệm của em mà”.
Đây là câu nói mà cha cô đã dạy từ nhỏ, khiến cô luôn tâm niệm.
Giản Triệt vẫn băn khoan: “Sao hôm nay anh thấy em không vui? Em có chuyện gì sao”.
“Hả?”, Hiểu Khê hơi sững người, chả lẽ anh ấy cũng nhận ra? Cô cười gượng, đáp qua loa: “Ha ha, em đâu có gì không vui”.
Giản Triệt không tin, anh nâng cằm cô lên ngang tầm mặt, nhìn chăm chú vào mắt cô, hỏi: “Có phải vì buổi biểu diễn hôm qua khiến em mất vui không?”
Một chút ấm ức khiến cho mũi cô cay xè. Nỗi lòng của Hiểu Khê bắt đầu tuôn chảy, không ngừng nghỉ:
“Tiếng đàn của anh rất hay, nhưng hôm qua em nghe anh đàn mà vẫn không thấy vui. Em thấy chính anh không hề thích buổi biểu diễn hôm qua. Nếu anh không muốn diễn thì đừng diễn! Tại sao phải tổ chức biểu diễn vì ngài đại sứ kia? Bố mẹ anh muốn lấy lòng ông ta sao?”.
Giọng Hiểu Khê nghẹn ngào:
“Anh biết em nghĩ gì không? Anh khiến em nghĩ tới người đàn hát xưa được thuê tới các bữa tiệc của tụi giàu có để mua vui”.
Một lúc sau, Hiểu Khê đã dần bình tĩnh lại. Cô vội im bặt. Lúc nãy mình đã ba hoa những gì thế nhỉ? Tại sao mình nói gì mà trông anh Triệt đau đớn thế? Cô thầm hỏi.
Giản Triệt cứ ngồi thần ra đó sau khi nghe những lời của Hiểu Khê. Nom anh tĩnh lặng như một màn đêm. Hiểu Khê sợ hãi trước vẻ trầm ngâm của anh ta lúc này, và hối hận vì những gì đã nói:
“Anh Triệt… em… nói sai rồi… Anh đừng giận nhé!... Em không hề có ý gì đâu… anh đừng vậy nữa mà…”.
“Anh Triệt… em là con ngốc… lẽ ra em không nên nói”.
Cuối cùng Phong Giản Triệt cũng dứt khỏi cơn trầm ngâm tự dằn vặt mình. Anh nhìn cô, mỉm cười, nói với giọng không vui: “Em nhận ra rồi sao?”.
Hiểu Khê hơi hoang mang, không biết phải trả lời sao mới phải.
“Anh biết lẽ ra phải cẩn trọng hơn khi tổ chức biểu diễn”, giọng Giản Triệt khẽ khàng.
“Không phải thế đâu!”, Minh Hiểu Khê không nhịn nổi nữa, lại la lên, “Vì anh là người anh em tôn sùng nhất, do vậy em mới chịu không nổi! Em muốn anh luôn vui vẻ! Em muốn anh chỉ chơi đàn những khi anh thích”.
Hiểu Khê luống cuống, không biết diễn tả ra sao mới hết ý.
Giản Triệt ôm chặt cô vào lòng, vỗ nhẹ lên vai: “Được rồi, anh hiểu mà. Em đừng lo”.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,32,33,[34],35,36,151 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Thủy, Tinh, Trong, Suốt, Truyện, Tình, Yêu, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Xanh Như Mây Trời
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Thủy Tinh Trong Suốt
icon Tên em là bệnh của anh!
icon Ông Xã Ăn Dấm Chua Full
icon Mãi Mãi Là Bao Xa
icon 7 ngày để nói anh yêu em
1234...141516»
» Online: 1
» Trong ngày: 5
» Tổng: 16226 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>